Người ngoại quốc của các nước khác không làm những điều vô bổ nữa. Bọn họ ở Kinh Thành càng lâu, càng hiểu nhiều về quốc gia này và cũng càng an phận hơn. Nhất là thức ăn trong bữa tiệc hôm nay, toàn là ẩm thực đến từ nước họ. Trong lúc nói chuyện, Thái tử thậm chí còn nói ra một vài tập tục ở đất nước của họ nữa. Không phải hiểu biết sơ sơ, mà là thật sự hiểu biết. Thi thoảng còn đề cập chút ít về tình hình đất nước của họ. Chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ không chỉ có bọn họ đi điều tra, mà quốc gia cổ đại phương Đông này cũng biết về thế giới và còn biết rất nhiều là đằng khác. 
Lúc này suy nghĩ của Chu Thư Nhân vốn đã trôi xa thì bỗng nghe được giọng nói của một vị vương tử ngoại quốc khiến anh bị sặc rượu. Mà anh còn phải cố nhịn không dám ho lên, bởi bây giờ trong đại điện đang cực kỳ yên tĩnh. Anh nghẹn tới mức sắc mặt đỏ bừng, vừa cay vừa sặc rất khó chịu. Trong mắt anh còn đọng lại vài giọt nước mắt nữa chứ. 
Thái tử sửng sốt: - Vương tử Joy, ngài mới nói gì? 
Vương tử Joy: - Tôi muốn học thêm môn toán cùng Chu đại nhân. 
Thái tử lấy lại bình tĩnh: - Tại sao?
Joy tỏ ra hưng phấn, nói:
- Môn toán của con trai Chu đại nhân tốt hơn người học toán nhiều năm như tôi, anh ta bảo là do chính Chu đại nhân dạy anh ta. Tôi muốn học hỏi, đương nhiên nếu được làm học trò thì càng tốt. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play