Trúc Lan cởi quần Chu Thư Nhân ra, vẫn còn nhìn thấy vết sưng trên chân. Nước mắt Trúc Lan rào rạt rơi xuống, hỏi:
- Thế này mà anh còn bảo em đừng lo à?
Bây giờ vẫn còn sưng vù, đã quỳ bao lâu cơ chứ!
Chu Thư Nhân bỗng nhiên cảm thấy hai chân mát lạnh, anh mới mất tập trung một chút mà đã mất tiêu cái quần. May mà trong phòng không còn ai khác, thấy vợ khóc lóc trong lòng anh khó chịu lắm. Anh nói:
- Làm em sợ rồi. Ngoan, đừng khóc, đừng khóc nữa nhé, anh thật sự không sao mà. Thoạt nhìn có vẻ sưng lên rất ghê, nhưng thật ra không bị tổn thương gì đâu.  
Giọng nói Trúc Lan vẫn còn nức nở, nói:
- Sao lại phạt anh, chẳng phải anh đang làm rất tốt sao? Anh quản lý Hộ Bộ ổn thoả, những năm gần đây anh kiếm về cả đống bạc cho triều đình. Nếu không có những đời xuất của anh, liệu có thể giảm thiểu tác động của giao thương đường biển với thị trường không? Chừng ấy ý tưởng hay mà!  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play