Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 1138: KÍNH SỢ


7 tháng

trướctiếp

Chu Thư Nhân rời khỏi hoàng cung là chuyện của nửa canh giờ sau, mà còn khập khà khập khiễng xuất cung. Chu Thư Nhân nhẩm tính bản thân đã quỳ bao lâu, lần đầu tiên quỳ lâu như vậy. May mà anh vẫn chưa thay quần bông ra, bằng không kiểu gì chân anh cũng bị thấp khớp cho mà coi. Mặt đất lạnh lẽo thế kia cơ mà!  
Ra tới cửa cung, anh không quan tâm binh lính canh cửa ngạc nhiên cỡ nào, Cẩn Ngôn dìu anh lên xe ngựa, phải xốc hai lần anh mới leo được vào xe. Ngồi yên vị trong xe ngựa rồi, Chu Thư Nhân rùng mình một cái. Anh chẳng màng chân đau nhường nào, cảm giác lạnh run từ đầu quá tim lan ra khắp cả thân thể. Lạnh thật, lại còn toát mồ hôi lạnh nữa. Nghĩ mà thấy sợ!  
Lúc nãy vẻ mặt Hoàng thượng lạnh tanh, không bảo anh đứng dậy chắc là đang muốn cảnh cáo anh. Hoàng thượng cảnh cáo anh rằng: hoàng ân ngài cho thì anh phải nhận, đồng thời cho anh biết rõ hoàng ân cho anh được thì cũng có thể lấy lại được. 
Chu Thư Nhân nghỉ ngơi một lúc, anh xoa nhẹ hai chân đã sưng tấy. Mặt cắt không còn giọt máu, cổ đại là thời của hoàng quyền, hoàng đế nắm giữ quyền lực tối cao, anh không khỏi suy ngẫm nhiều hơn hành vi của mình trong những năm qua. Anh nhắm mắt lại, âm thầm cười nhạo bản thân. Anh quá khinh địch, cũng có một chút tự mãn. Quả nhiên, anh vẫn là phường phàm phu tục tử. 
Con đường làm quan thuận buồm xuôi gió, lập được công lớn, vả lại còn có quan hệ họ hàng xa lắc xa lơ với Hoàng Thượng nữa. Hoàng thượng ưu ái anh, cho dù anh luôn cẩn thận chưa bao giờ để lộ điều gì, nhưng trong thâm tâm anh có tha hoá hay không, chỉ một mình anh biết. Lần cảnh cáo này hoàn toàn làm anh thức tỉnh, chẳng qua sắc mặt của anh càng lạnh lùng hơn, anh tự nhắc nhở bản thân: hoàng quyền cao nhất. - Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. 
Chẳng mấy chốc đã đến Hộ Bộ rồi, Chu Thư Nhân không thể tự mình bước xuống xe ngựa được nữa. Đôi chân này của anh chưa từng chịu cảnh giày vò như vậy, song anh vẫn phải chịu đựng cơn đau để di chuyển. Cẩn Ngôn nhìn nụ cười trên mặt đại nhân, bỗng nhiên cảm thấy đại nhân có chút bất thường. 
Chu Thư Nhân hít vào một hơi thật sâu, cố nén cơn đau nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp