Đương nhiên Xương Trí cũng nhìn thấy nó, là một cái rương màu đỏ. Nếu không nhờ bị ảnh hưởng của mưa to thì thật sự không tài nào phát hiện ra. Ít nhất lần trước hắn tới là không có phát hiện ra, Đại ca tới đây bái tế mấy lần cũng chưa từng thấy. Xem phản ứng của những người cùng tộc lên này hằng năm thì càng không biết đến sự tồn tại của cái rương.
Nhóm người ở hết nhìn trai rồi lại nhìn phải, Đinh quản gia cũng đang chờ Ngũ gia cho ý kiến. Trái tim Xương Trí đập bịch bịch bịch, cho dù lúc nhỏ hắn không quan tâm nhiều chuyện nhưng hắn vẫn biết được vài bí mật trong nhà. Chẳng hạn nhà mình có khá nhiều của cải, nhánh nhà bọn họ tương đối đơn chiếc, nhất là đến đời ông nội của hắn, chẳng còn anh em họ hàng gì cả. À, cha hắn cũng là con trai duy nhất trong nhà.
Xương Trí tự mình bước tới, không để cho người ở làm. Đầu tiên, hắn dập đầu trước bia mộ của ông bà nội. Rồi mới bắt tay vào đào cái rương lên. Cái rương không lớn, nhưng chôn hơi sâu. Nếu như không phải nước từ trên núi chảy xuống quá nhiều làm sạc một góc, thì đất dày sẽ khiến việc tìm kiếm trở nên khó khăn hơn.
Xương Trí tự mình kéo cái rương ra, tự mình cầm rương áng chừng cảm thấy hơi nặng. Hắn cẩn thận khiêng cái rương lên, kích thước của rương to cỡ một hộp trang sức. Trên rương có khoá, ngoài ra các khe hở đều được bịt kín bằng sáp ong. Không, phải là cả cái rương đã bị bịt kín không chừa lại một kẽ hở nào.
Đinh quản gia hơi mông lung, hỏi:
- Ngũ gia, bây giờ nên làm gì đây?
Xương Trí vẫn ôm cái rương. Hắn quay lại nhìn phần mộ của tổ tiên mình, thật ra cũng không có nhiều ngôi mộ lắm. Hắn đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT