Edit: Silent

  Lão Trần cầm trên tay một cái giỏ đi chợ, trong giỏ có hai cái trứng, nhìn thấy Lão Dịch bị dọa sợ vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi.”

  Lão Dịch đột nhiên yên tâm, cười hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”

  “Nghe nói ở đây có hoạt động,” Lão Trần cho hắn xem mấy quả trứng trong giỏ, ”Lôi Lôi rất thích ăn loại trứng cỏ này, tìm nhiều nơi mà không thấy, bạn tôi bảo chỗ này có nên tôi bắt taxi đến ngay.”

  Lão Dịch nghe vậy cảm xúc hơi tụt dốc, nhìn phía sau lão Trần hỏi: “Bạn đâu, giới thiệu với tôi chút đi.”

  ”Cô ấy không đến,” Lão Trần nói, “Tôi đi một mình, cô ấy đi nhảy quảng trường rồi.”

  Tâm trạng lão Dịch đột nhiên tốt trở lại, liếm môi khô, nói với lão Trần: “Tôi sống ở tiểu khu sau siêu thị.”

  “Tôi biết,” Lão Trần nói, “Đang định gọi cho anh nè.”

  Lão Dịch: “Sao lại gọi cho tôi?”

  ”Đưa trứng cho anh.” Lão Trần đẩy hắn về phía trước, “Vừa lúc anh ở đây, chúng ta cùng nhau đi mua sắm đi, lâu rồi không cùng ai đi siêu thị.”

  Lão Dịch suýt chút nữa đã bị đẩy cho lảo đảo, hắn đỡ kệ hàng bên cạnh, quay đầu trợn mắt nhìn lão Trần.

  Lão Trần cười hì hì, ngoài miệng nói: “Nhanh lên, nhanh lên, lát đồ tốt bị cướp hết giờ đấy.”

  .

  Khi còn nhỏ lão Dịch cũng từng cùng bố mẹ đi chợ, sau đó cảm thấy có vẻ rất nhàm chán, kể từ khi đi siêu thị có thể giao đồ ăn, hắn thậm chí còn không nghĩ đến chuyện đi siêu thị gì nữa.

  Nếu không phải hôm nay đi khách sạn tiện ghé qua siêu thị, hắn có thể sẽ không vào, sẽ không gặp lão Trần, sẽ không cùng anh sóng vai đi siêu thị.

  ”Lôi Lôi không thích mùi siêu thị, đi với tôi có vài lần à,” Lão Trần nói, “Con bé đi cùng cũng không vui vẻ gì, tôi còn phải nắm tay dắt đi, không thì dễ bị lạc lắm.”

  Lão Trần đưa tay nắm lấy lão Dịch, lão Dịch như bị điện giật vội rút tay ra, nhưng sức lão Trần quá mạnh, rút không ra được.

  Lão Dịch nhìn xung quanh, căng thẳng: “Làm gì vậy!”

  ”Ầy, đừng kích động vậy chứ,” Lão Trần nắm tay đi về phía trước, “Chẳng phải sợ anh đi lạc còn gì?”

  ”Tôi gần bốn mươi rồi, còn sợ cái rắm!” Lão Dịch gầm lên hất tay lão Trần ra. Kết quả là dùng sức quá mạnh, trực tiếp ném tay lên kệ hàng, rầm một tiếng, tay lão Trần đỏ một mảng lớn.

  Lão Dịch đột nhiên ngẩn ra, muốn xem tay lão Trần sao rồi, nhưng sợ lại làm tổn thương người kia, rối rắm một hồi mới ngẩng đầu muốn xin lỗi, nhưng lại thấy hai mắt lão Trần đỏ hoe. Giây tiếp theo, một giọt nước mắt từ mắt trái rơi xuống.
Lời tác giả:

Lão Trần rất thích khóc, nhưng khóc là bởi vì tuyến lệ phát triển.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play