...****************...

Tử Vân đã bảo với Lâm Phong rằng lúc trước, khi mà ông giao chiến với mã lão đầu. Ông đã bị dính độc của một con huyết xà cấp truyền kì, cộng thêm nội thương, vết thương ấp ủ nhiều năm nên bây giờ đã rất khó chữa trị, ông dần dần không thể sử dụng linh lực.

Lâm Phong bảo ông hãy yên tâm, cậu sẽ cố gắng tìm cách, Lâm Phong cầm tay của Tử Vân lên, cậu đưa linh lực vào bên trong người Tử Vân, cậu dùng linh hồn lực dò xét thấy có một đám khói đen đang bao lấy linh hải của Tử Vân, do không chữa trị từ sớm nên bây giờ độc của huyết xà đã tiến hóa thành một con rắn nhỏ, con rắn có màu đỏ đậm, nó đang thôn phệ linh khí bên trong linh hải của Tử Vân.

- Tìm thấy rồi.

Lâm Phong nói nhỏ, rồi cậu dùng khí băng của mình đóng băng con rắn, cậu bóp nát con rắn, nhưng vẫn còn khí độc sót lại. Con rắn biến mất đã trả lại linh khí rất nhiều, những linh khí này đang chảy ra bên ngoài người Tử Vân,

Lâm Phong đã nói một mình:

- Chạy đi đâu, quay lại vào bên trong linh hải cho ta.

Lâm Phong dùng khí băng tạo thành một kết giới ngăn không cho linh khí tràn ra bên ngoài. Cậu vảo với ông Tử Vân rằng cơ thể của ông quá yếu, ông hãy đợi ta tìm cách giúp đưa tu vi của ông trở lại.

Tử Vân đã hỏi Lâm Phong cần thời gian bao nhiêu lâu để tìm được cách chữa trị, Lâm Phong đã cho ông biết là cậu chỉ cần một giờ đồng hồ là được. Mọi người đã ngạc nhiên về thời gian đưa ra của Lâm Phong.

Lâm Phong đã xin phép mọi người đi ra ngoài, cậu và tiểu Hồ đi đến một chỗ vắng vẻ, cậu bảo tiểu Hồ hãy tạo một thông đạo tới đan tháp,

Hai người đi tới đan tháp, Lâm Phong đã xin tháp chủ dùng nhờ phòng luyện đan tại tầng bảy, ngoài ra cậu đã xin một giọt máu của tiểu Hồ, cô đã hỏi Lâm Phong dùng máu của cô để làm gì. Lâm Phong đã nói rằng con huyết xà kia đạt cấp truyền kỳ, bây giờ muốn triệt để tiêu diệt độc khí của nó, phải dùng máu của yêu thú cấp cao hơn, mà vừa hay cô lại là yêu thánh.

Tiểu Hồ đã bảo rằng không cần tới máu, huyết mạch viễn cổ của cô có một đặc thù là xung quanh người cô có một chướng khí bao quanh toàn là độc, cô đã cho khí tức của mình phát ra, cô bảo Lâm Phong chỉ cần thu một chút chướng khí này là được.

Lâm Phong đã nghe lời tiểu Hồ, cậu lấy một chút khí độc cùng với nhiều linh dược, cậu cho hết vào một lò luyện đan, sau khi đốt nhiên liệu bằng dị hỏa của cậu trong khoảng nửa tiếng, một viên đan dược cấp bảy đã bay ra,

Lâm Phong đã bắt lấy viên đan dược,

Hai người đi ra ngoài cảm ơn tháp chủ, Lâm Phong đã gửi lại tiền lần trước dùng dược liệu của đan tháp. Nhưng tháp chủ không lấy, ông bảo đấy coi như là quà của ông tặng cho Lâm Phong, Lâm Phong đã cảm ơn ông. Hai người đã chào các chủ rồi đi về thành phủ qua con đường không gian.

Lâm Phong đưa viên thuốc Định Thần Huyết Hồn đan cho phụ thân của Y Nhiên uống. Mọi người lại kinh ngạc vì Lâm Phong lấy ra đan dược cấp bảy dễ như lấy ra viên kẹo vậy.

Sau khi uống viên thuốc cấp bảy, Tử Vân thử vận khí. Một làn khí màu đen đã bay ra khỏi người ông, Lâm Phong đã dùng dị hỏa đốt hết đám khí độc này, mọi người lại kinh ngạc thêm một lần vì Lâm Phong có dị hoả, Lâm Phong đã giải thích rằng do sư phụ của cậu để lại.

Bên trong cơ thể của Tử Vân, dòng linh khí bắt đầu được linh hải hấp thu trở lại,

Sau một lúc, tu vi của Tử Vân đã tăng từ võ tôn đỉnh phong lên bán thánh sơ cấp, rồi lên trung cấp, và tiến lên bán thánh đỉnh phong.

Lâm Phong đã cho biết rằng linh khí tích tụ nhiều năm cộng thêm linh khí từ con rắn tạo ra từ độc khí của huyết xà là đại bổ, nên bây giờ tu vi của ông tăng lên bán thánh đỉnh phong là điều tất nhiên.

Mọi người trong đây đã cảm ơn Lâm Phong rất nhiều, Tử Vân đã bảo Lâm Phong muốn gia tộc họ trả ơn như thế nào, nếu trong phạm vi có thể, cậu muốn gì họ cũng đều đáp ứng,

Tuy nhiên Lâm Phong đã không nhận gì cả, cậu bảo rằng cậu chỉ muốn giúp phụ thân của Y Nhiên mà cậu quen biết. Với cả Vĩnh Dạ sắp tới, có thêm cường giả thì càng là chuyện tốt.

Nhắc tới Vĩnh Dạ, thành chủ Y Hồng đã bảo với mọi người rằng tối ngày kia sẽ là đêm đầu tiên chu kỳ Nguyệt Luân xuất hiện, sau ba đêm Nguyệt Luân dị tượng xuất hiện, đêm thứ bốn Vĩnh Dạ sẽ tới, đêm thứ năm là đêm đỉnh cao, nguy hiểm nhất, sau đó nó sẽ kéo dài thêm một hai đêm nữa. Y Hồng bảo mọi người không nên đi ra khỏi yêu thành nữa.

Thành chủ Y Hồng đã đi ra khỏi phòng, cô gọi rất nhiều con dơi bay tới đậu kín khắp thành phủ, cô ra tín hiệu cho đám dơi này đi thông báo cho tất cả mọi người trên Nguyệt Tiên quốc rằng sau hai ngày nữa phải quay trở về hết bên trong tường thành an toàn. Những người sống ở quần đảo Vân Nam thì hãy dời về đảo Vân Nam chính. Kể cả săn yêu giả cũng không được ra khỏi tường thành an toàn.

Lâm Phong đã cùng tiểu Hồ với Y Nhiên đi đến một phòng trọ, mọi người ở thành phủ cũng đã giải tán.

Y Hồng đã triệu tập hết chín vị trưởng lão, bây giờ chỉ còn tám người, đại trưởng lão đã mất tích. Ngoài ra cô còn gọi thêm nhiều thế lực mạnh đến tập trung tại một quảng trường bên trong thành phủ.

Ngày hôm sau, có nhiều người đã tới.

Tại đây, có cả cường giả của những gia tộc mạnh bên trong yêu thành.

Một trưởng lão đã hỏi Y Hồng rằng cô có gọi được cường giả tán tu tới không, Y Hồng đã trả lời rằng tán tu cô không gọi được, họ không nhân cơ hội này để phá bên trong đã là tốt lắm rồi.

Y Hồng đã gọi nhị trưởng lão đi thông báo cho hoàng gia phía tây đại lục, cô bảo nhị trưởng lão chỉ cần đi nhắc họ về lịch trình mà Dị Luân đến, chứ không cần cầu viện binh từ họ.

* Yêu thú tấn công phía đông đại lục nhiều hơn.

Nhị trưởng lão đã xé không gian đi.

Y Hồng lại gọi tứ trưởng lão tới, cô bảo ông hãy đi báo cho đan tháp về Dị Luân, có thể họ đã biết, nhưng cứ đi báo thêm cho chắc chắn.

Lúc này những trưởng lão của yêu thành đã được thánh y chữa trị hết, mọi người cũng vừa đi đến quảng trường.

Tại đây, có gần hai mươi vị cường giả có tu vi bán thánh. Hơn ngàn cường giả võ tôn, cùng với hàng vạn võ tông và một số võ linh cấp tôn cấp tông, còn võ hoàng và võ vương trở xuống không được vào quảng trường.

...****************...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play