Chương 937: Cô nhóc tối hôm qua ngủ như thế nào
Đi chưa đến hai bước, thời điểm bước lên bậc thang thì thiếu chút nữa liền té một cái. Kỷ Hoài An vội vàng đi tới đỡ anh nói: “Anh cũng uống nhiều rồi sao?”
Lệ Minh Thành lắc đầu nói: “Anh vẫn còn tốt.” “Vậy em đỡ anh qua bên đó.” “Cám ơn…” “Không cần khách khí”
Sau khi Kỷ Hoài An đở Lệ Minh Thành lên lầu thì Lệ Minh Thành liền bắt đầu có chút mơ hồ chỉ chỉ bên trái, rồi lại chỉ chỉ bên phải.
Có chút nhức đầu nói: “Phòng khách… Ở bên nào ha?”
Kỷ Hoài An dở khóc dở cười nói: “Anh hỏi em vậy em hỏi ai…Em cũng không quen thuộc với nhà của mọi người lắm.”
Lệ Minh Thành gãi đầu một cái nói: “Anh biết rất rõ ràng ở… “Thôi, trước tiên em đưa anh trở về phòng nghỉ ngơi trước rồi sau đó lại đi tìm người giúp việc của nhà anh dẫn em về phòng… “Được…Thật xin lỗi, không phải anh…Cố ý mà là anh không nhớ nổi” “Em biết, ba em cũng y như vậy, uống một chút thì đường về nhà cũng không biết đi như thế nào… Không có chuyện gì. “Kỷ Hoài An…Em thật tốt”
Kỷ Hoài An không có say nhưng trên người lại có chút chóng mặt.
Bởi vì ánh mắt của Lệ Minh Thành nhìn cô có chút nóng bỏng.
Cô theo bản năng mà có chút khẩn trương.
Sau khi đở Lệ Minh Thành trở về phòng thì Kỷ Hoài An liền chuẩn bị để cho anh nghỉ ngơi cho khỏe còn mình đi xuống tìm người giúp việc dẫn đường.
Thì lại đột nhiên bị Lệ Minh Thành bắt được cổ tay, kéo về nằm trong tay…Rồi sau đó liền ôm một cái vào trong lòng. “Không phải đã bắt đầu hẹn hò thử rồi sao…Có thể ôm được không?”
Tim Kỷ Hoài An bắt đầu điên cuồn đập loạn, giọng nói cũng nhỏ tựa như muỗi kêu vậy: “Ôm…Đã ôm rồi mới hỏi tôi.”
Lệ Minh Thành cười híp mắt nói: “Đúng vậy nha…Hỏi chậm một chút.”
“Kỷ Hoài An…Sau này anh cũng sẽ đối xử với em tốt như vậy…Em không cần phải hâm mộ chị “Ừ” Thật sự thì Kỷ Hoài An khẩn trương chết đi được. Cô lớn như vậy rồi nhưng trừ bố và anh cả ra thì chưa từng gần gũi với anh như vậy. Cô cảm thấy có chút không chân thực. Tim đập đã sắp vọt thẳng lên cổ họng.
Trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm cái gì cho phải.
Vì thế liền đứng yên như vậy để cho Lệ Minh Thành ôm hồi lâu. Rốt cuộc thì Kỷ Hoài An cũng không nhịn được nữa mà nhỏ giọng nói: “Anh…Ôm xong chưa?” “Bây giờ hôn em…Có coi là đường đột không?”
Đột nhiên lại hỏi ra cái vấn đề này khiến cả Lệ Minh Thành cùng Kỷ Hoài An đều đồng loạt sững so.
Kỷ Hoài An có chút sợ…Cơ hồ lấy hết dũng khí mà đẩy Lệ Minh Thành ra, lui về sau hai bước nói: “Không thể…Anh nghỉ ngơi sớm một chút đi, em đi tới phòng khách”
Nói xong, mấy con tuần lộc bên trong nội tâm cứ thế mà chạy một cách hỗn loạn.
Lệ Minh Thành, chỉ cảm thấy trong ngực trống không không còn chút gì… Đứng tại chỗ cười khổ không thôi.
Rốt cuộc vân là đường đột.
Anh…sẽ không phải là hù cô đi.
Thật giống như đây là lần đầu tiên cô nói chuyện yêu đương.
Là mình được lợi rồi.
Anh đã từng yêu đương qua nên coi như là tay già đời rồi.
Mà cô thì vân còn là một tấm chiếu mới trải Cho nên sau này anh sẽ đối xử với cô một cách thật tốt, thật tốt, mới có thể không phụ lòng của cô được Sau khi chuyện của bố mẹ nổ ra thì…đây là lân đầu tiên Lệ Minh Thành ngủ ngon giấc.
Buổi tối cũng không có gặp mấy loại ác mộng này kia Hôm sau, ngoại trừ ông cụ Lệ cùng Kỷ Hoài An dậy sớm ra thì hầu như tất cả đều dậy muộn.
Vì thế trên bàn ăn chỉ có hai người ngồi ở đó ăn điểm tâm Ông cụ Lệ cười ha ha mấy tiếng rồi nói: ‘Nhóc con tối hôm qua ngủ như thế nào?”
Kỷ Hoài An cười nói: “Con không bị là giường cho nên ngủ tốt vô cùng…Cám ơn gia đình ông nội Lệ đã chiêu đãi. Con thật sự rất vui vẻ.”
“Vui vẻ là được rồi, vui vẻ là được rồi…cái thăng nhóc Minh Thành kia đã hiểu ra mọi chuyện cho nên nhóc con cũng không cần phải lo lăng đến chuyện của ngày hôm qua đâu, cứ yên tâm đi”
Con biết ông nội, Minh Thành tốt vô cùng..
Chỉ cần hai người có thể ở chung một chỗ thì tốt rồi. Vậy thì trong lòng ông nội liền an tâm hơn rồi…Nhóc con muốn khi nào thì vê nhà?”
Chờ mọi người đều đã dậy thì con nói với mọi người một tiếng tạm biệt rồi liền về nhà”
Để Minh Thành đưa con về đi”