Lúc Tần Trọng trở lại Hoa Thân Các, Đạm Nguyệt Ngân đã rời đi, Thu Dung đang nhìn khối đá chứa Huyền Long Huyễn Kính trầm tư suy nghĩ. Chỗ đặt Huyền Long Huyễn Kính là một khối đá rất lớn, trơn truột đen kịt, tạc thành một tấm bia tao nhã, bề mặt trong suốt, có thể thấy được bóng người, đứng ở trung tâm phòng khách của Hoa Thân Các, là nơi Yên Phù Cung trăm nghìn năm qua chuyên dùng để xử phạt đệ tử phạm trọng tội. Nguyên thần vừa vào Huyền Long Huyễn Kính, ban ngày phải chịu nỗi khổ liệt hỏa đốt cháy, buổi tối phải chịu hàn băng lạnh lẽo, không thể dừng lại dù chỉ trong chốc lát. Nguyên thần bị giam giữ không có cách nào thoát ra, đau khổ một ngày như hơn mười năm, sau đó dần dần bị băng lửa tra tấn cho gần như tiêu tan, có thể nói là một đạo pháp tra tấn cực đoan.

Vân Trung Vũ bị Đạm Nguyệt Ngân nhốt vào Huyền Long Huyễn Kính, lại bị Tỏa Hồn Phù che lại, hắn đã không còn thân thể, pháp lực yếu đi, nếu không có ai từ bên ngoài hỗ trợ tất nhiên không phá được mặt gương, Đạm Nguyệt Ngân có thể nói không cần phải lo lắng.

Tần Trọng hạ thấp người, nói: “Thu công tử.”

Chiếc nhẫn Thu Dung đã trở lại trên ngón tay của hắn, có thể thấy được vừa rồi hắn chỉ là muốn đùa giỡn Tần Trọng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play