Sầm Huyền Thanh tiễn một đợt bách tính đi, không dễ dàng gì mới có cơ hội thở phào, hắn nhận lấy chiếc khăn lau mồ hôi từ kẻ chạy việc vặt, vừa đúng lúc muốn hỏi phát được bao nhiêu cháo thì đã chạm phải ánh mắt của Đường Mộ Nhan.
Ý cười dịu dàng đông cứng lại, thần sắc căng thẳng đã thả lỏng được một chút.