Hạ Cảnh Dương treo điện thoại, lúc sau cũng không dám xem trước mặt Ôn Tử Du, nhưng Ôn Tử Du lại so với hắn bình tĩnh hơn nhiều"Video,” Ôn Tử Du vô lực mà mở miệng,

"Anh không phải đã nói chỉ cần tôi ở bên anh, anh sẽ không đem truyền ra ngoài sao? Hạ Cảnh Dương, anh chính là kẻ lừa đảo!!"

Hạ Cảnh Dương nhíu mi, bình tĩnh giải thích vs anh

"Không phải anh phát"

“Không phải còn có ai? Những cái video đó ngoại trừ anh thì có ai? Hạ Cảnh Dương anh vì cái gì mà đối xử với tôi như vậy!!"

“Tôi nói, không phải tôi!” Hạ Cảnh Dương có chút phiền chán

“Tôi phát video của em, thì có chỗ tốt gì?”

Ôn Tử Du chuyển mặt đi

"Tôi làm sao biết, dạng người biến thái như anh nói không chừng là muốn nhìn thấy tôi nổi điên!"

Hạ Cảnh Dương thấy Ôn Tử Du cố ý lảng tránh hắn, buộc anh nhìn chính mình, gằn từng chữ nói

"Ôn Tử Du, tôi không có, em vì cái gì mà không tin tôi!!" Hạ Cảnh Dương nhịn lửa giận xuống nói

"Em cảm thấy tôi cần thiết phải lừa em sao?"

“Vậy còn anh?” Ôn Tử Du là thật sự cảm thấy có chút buồn cười, ngẩng đầu lên cùng Hạ Cảnh Dương giằng co, “Hạ Cảnh Dương, lời nói của tôi, anh liền có tin tưởng qua sao?”

Hạ Cảnh Dương không lời nào để nói, Ôn Tử Du cũng rốt cuộc chảy nước mắt xuống

“Hiện tại anh cứ cao hứng đi, tôi rốt cuộc cái gì đều không có, vĩnh viễn không có khả năng rời đi nơi này. Hạ Cảnh Dương, anh chỉ vì đạt được mục đích của mình, thật là không từ thủ đoạn!”

Hạ Cảnh Dương đối mặt Ôn Tử Du chất vấn, không biết vì cái gì có chút không muốn xem hắn, xoay người liền rời khỏi gác mái, để lại Ôn Tử Du một mình ngồi ở trên giường, như là một con thú bị thương tích đầy mình chủ nhân bỏ lại.

Hạ Cảnh Dương rời biệt thự, lúc sau đến văn phòng, trợ lý ở nơi đó chờ hắn bởi vì Hạ Cảnh Dương phân phó, bọn họ thực mau liền tra ra địa chỉ ip. Đáng tiếc địa chỉ ở một tiệm net, tiệm net có quá nhiều người đi tới, lúc tìm ra máy tính kia kiểm tra lịch sử bị xóa sạch, không có bất luận manh mối gì!

Hạ Cảnh Dương lại tự mình đến máy tính kia xem, xác định được người dùng tâm tư kín đáo bằng không tuyệt đối không thể làm đến bước này. Càng làm cho hắn nghi ngờ là video chỉ có một mình hắn có, ngoại trừ di động thì có máy tính văn phòng. Nhưng văn phòng máy tính lại không có lịch sử, cũng không có dấu vết bị xâm nhập vì vậy chuyện này trở nên khó khăn

Hạ Cảnh Dương ngồi trong phòng hút thuốc một lúc lâu mới nhớ từng để Ôn Tử Nhạc vào văn phòng chơi.

Lập tức hắn liền điều tra máy theo dõi ở văn phòng quả nhiên thấy Ôn Tử Nhạc dùng máy tính hắn, góc độ camera chỉ nhìn thấy mặt Ôn Tử Nhạc bị màn hình máy tính ngăn trở, nhìn không ra hắn đang làm gì. Nhưng như vậy là đủ rồi, Hạ Cảnh Dương lập tức mua vé máy bay đi tới chỗ đoàn phim của Ôn Tử Nhạc.

Người đoàn phim thấy Hạ Cảnh Dương đến đây giật nảy mình, Ôn Tử Nhạc cũng có chút kinh ngạc, nhưng thực mau sửa sang lại biểu tình cho tốt để đi tiếp đón hắn, thông minh gia dạng thành bộ dáng lo lắng"Cảnh Dương ca ca, sự việc của Tử Du anh điều tra ra sao rồi?"

Hạ Cảnh Dương mặt vô cảm xúc phất tay Ôn Tử Nhạc xuống

"Nhạc Nhạc, em có động vào máy tính ở văn phòng tôi không?"

Ôn Tử Nhạc cả kinh, hắn không nghĩ tới Hạ Cảnh Dương nhanh như vậy liền tra được hắn, thậm chí còn tự mình đến đoàn phim tìm hắn! Hạ Cảnh Dương đối vs Ôn Tử Du chú ý quá mức, cái này làm cho hắn có chút sợ hãi.

Nhưng dù sao hắn cũng là diễn viên nên nhanh ngăn chặn cảm xúc sợ hãi lại hào phóng mà thừa nhận

"Đúng vậy, ngày đó em chờ anh ,quá nhàm chán mới lấy máy tính anh ra nghịch chút"

"Tại sao trên máy tính mất hết lịch sử, là em đem xóa?"

"Em biết anh không thích lịch sử máy tính rối tung rối loạn nên đem xóa sạch một chút"

Hắn nói tiếp:" em còn tưởng rằng anh đến xem em?"

Hạ Cảnh Dương vẫn là lạnh mặt

"Nhạc Nhạc, em không có gạt tôi chứ?"

Ôn Tử Nhạc làm ra bộ dáng ngây thơ đơn thuần làm Hạ Cảnh Dương không thể tức giận, sắc mặt hơi hòa hoãn một chút,

"Không có việc gì, anh chỉ là đang suy nghĩ, những video đó làm sao lại bị truyền ra được"

Ôn Tử Nhạc dưới đáy lòng cười lạnh một tiếng, nhất thời vô pháp trả lời, Ôn Tử Nhạc liền đỏ hốc mắt,

"Nói như vậy, anh đem video lưu lại trong máy tính văn phòng? Cảnh Dương ca ca , anh đây là có ý gì?”

Hạ Cảnh Dương bị hắn nghẹn họng, nhất thời vô pháp trả lời, Ôn Tử Nhạc liền đỏ hốc mắt, “Anh có phải hay không cảm thấy Tiểu Du thực tốt, so với ta tốt hơn đúng không?”

"Không có.”

Hạ Cảnh Dương không chút do dự buột miệng thốt ra, Ôn Tử Nhạc lại thấp đầu nói,

"Anh không chút do dự nói ra thì đều là gạt người, nếu anh cảm thấy là Tiểu Du tốt, vậy chúng ta liền chia tay đi, anh cùng Tiểu Du ở bên nhau, cũng rất xứng đôi. Dù sao anh cũng chỉ thích em khi còn nhỏ cùng anh chơi trốn tìm , bây giờ mọi người đều trưởng thành, nói không chừng anh"

Ôn Tử Nhạc nói xong nước mắt liền chảy xuống

"Em trước nay đều là 2 bàn tay trắng nhưng Tiểu Du sinh ra đều được những thứ tốt nhất"

Ban đầu tâm Hạ Cảnh Dương có chút dao động, nghe xong Ôn Tử Nhạc nói những lời đó lại không dám hoài nghi, hắn đem Ôn Tử Nhạc ôm vào trong ngực

"Em đừng suy nghĩ lung tung, anh chỉ muốn cùng em ở bên nhau"

"Nhưng anh đều không muốn cùng em công khai mà cũng chẳng nói về tương lai sau này" Ôn Tử Nhạc thừa cơ hội sấn tới ép Hạ Cảnh Dương một phen, hắn ôm lấy eo Hạ Cảnh Dương nói

"Cảnh Dương ca ca, em thật sự rất sợ hãi"

Hạ Cảnh Dương trầm mặc thật lâu, đã đại biểu thái độ của hắn, Ôn Tử Nhạc hận đến ngứa răng, lại không dám ép quá mức chỉ có thể lại mềm mại mở miệng,

“Cảnh Dương ca ca, chúng ta liền công khai đi? Nhiều người như vậy đều thấy, vì cái gì nhất định phải giấu giếm?”

Hạ Cảnh Dương rốt cuộc thở dài một hơi nghĩ nếu ra tin tức mới nói không chừng có thể đem video bất nhã của Ôn Tử Du chìm xuống

"Vậy tùy em, công khai thì công khai thôi"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play