Chồng Tôi Không Yêu Tôi

Chương 4


1 năm

trướctiếp

– Chị bất ngờ không ?

Hoàng Long tiến đến gần tôi rồi hỏi, đương nhiên là tôi rất bất ngờ, không nghĩ vậy mà Hoàng Long lại trở về nước trong khi trước đó không nghe nói gì cả.

– Em đúng là biết tạo cho người khác bất ngờ đó, mà anh hai em biết em về không báo thế này sẽ trách em cho mà xem

– Kệ anh ấy, mục đích em về đâu phải vì anh ấy đâu.

– Sao em lại nói thế ? Anh hai em luôn mong em về đó, nhưng sao em lại biết tiệm trà của chị mà tới

– Bí mật, mà giờ chị về nhà à ?

– Giờ chị về nhà chị để ăn cơm, mà hành lý của em đâu ?

– Em để ở khách sạn, chị về mình sao ? Anh hai đâu ?

– Ừm chị về mình, anh hai em sáng nay đi công tác rồi, nhà rộng em cứ về chứ ở khách sạn làm gì ?

– Để em xem lại, gờ em theo chị đến nhà chị ăn cơm nha, xuống máy bay rồi đến tìm gặp chị chưa ăn gì nên bụng có chút đói

Tôi nhìn Hoàng Long đưa tay lên bụng mà mặt nhăn nhó thì buồn cười lắm, mới nãy thôi còn đang buồn vì Hoàng Thiên không về nhà ăn cơm cùng tôi thì giờ tâm trạng tôi vui hẳn vì sự trở về bất ngờ của Hoàng Long.

– Ai kêu em không ăn làm gì ? Lên xe đi rồi mình đến nhà của chị

– Quên nữa tặng chị

Hoàng Long đưa cho tôi hộp socola, đây là món yêu thích của tôi, tuy sợ mập nhưng tôi lại có niềm đam mê với socola.

– Cảm ơn em, mà sao em biết chị thích ăn socola vậy ?

– Cái gì về chị em điều biết hết

Tôi không tin cho rằng Hoàng Long trêu nên cũng không bận tâm mấy, đến chỗ đậu xe ngồi vào rồi thì tôi mới sực nhớ mà nói :

– Em lái nha

– Cũng được

Tôi và Hoàng Long hoán đổi chỗ ngồi cho nhau, do không gian trong xe hơi chật nên có phần khó khăn, chính vì thế mà hai chúng tôi vô tình chạm vào người nhau. Đối với Hoàng Long thì chúng tôi ở mối quan hệ chị dâu em chồng nên tôi có chút ngại dù cả hai nói chuyện rất tự nhiên thoải mái. Khi đã yên vị vào ghế phụ thì tôi mới thấy mặt mình trong kính rất đỏ, mà mùi hương của Hoàng Long thơm thật, không đơn giản thuần chỉ là một mùi nước hoa.

– Khởi động ở đây à ?

Tôi nhìn qua Hoàng Long hỏi :

– Em có biết lái không đó ?

– À chắc ở đây

Vừa dứt lời thì máy đã được khởi động.

– Được rồi, giờ chị chỉ hướng đến nhà chị đi

– Chạy thẳng rồi rẽ trái

Hoàng Long đạp phanh rồi lái xe theo hướng mà tôi nói.

– Lần đầu cầm lái có chút khớp

Tôi tròn mắt há hốc mồm.

– Gì chứ ? Lần đầu cầm lái, vậy sao khi nãy hỏi em lái được không thì em bảo được

– Chị yên tâm em có bằng lái xe hẳn hoi chỉ là trước giờ toàn xe công ty đưa rước nên chẳng phải động tay vào nên hơi bỡ ngỡ

Trước thái độ điềm tĩnh nói đùa mà như thật làm tôi ngờ vực.

– Rồi em có lái được không ? Hay thôi dừng xe tấp vào lề rồi đổi chị lái cho

– Chị đang sợ hả ?

Hoàng Long quay qua nhìn tôi hỏi, đúng là tôi hơi sợ, ngay từ đầu biết như vậy tôi đã tự mình lái rồi, hơn nữa Hoàng Long sống bên nước ngoài cũng lâu có thể quên đường xá ở đây rồi.

– Em sẽ không đem mạng sống ra làm trò đùa, đặc biệt còn có chị

Tự dưng tôi có cảm giác an tâm ngay tức khắc khi nhìn thấy sự kiên định nghiêm túc trong ánh mặt của Hoàng Long. Nhưng lời nói đó có gì đó khiến cho tôi khó diễn tả được. Sau khi được tôi chỉ đường thì Hoàng Long đã chở tôi đến được nhà, chạy xe vào sân rồi dừng lại, tôi tự mình mở cửa bước xuống trước.

– Con và Hoàng Thiên về rồi, ba đang đợi hai đứa trong đó

Dì Huệ nghe tiếng xe nên đã ra đón.

– Thưa dì con mới về

Hoàng Long xuống xe rồi đi đến chỗ của tôi gật đầu cúi chào dì Huệ, thấy vậy dì Huệ hỏi :

– Đây là ai vậy Trang Đài ? Không phải con về cùng Hoàng Thiên sao ?

– Hoàng Thiên đi công tác rồi dì, đây là Hoàng Long em trai của Hoàng Thiên, em ấy vừa từ Mỹ về nên con đưa đến nhà ăn cơm luôn

– Vậy hả ? Thôi hai đứa vào nhà đi

Dì Huệ vào trước còn tôi thì quay qua Hoàng Long.

– Em cứ tự nhiên đừng ngại nha, ở đây chỉ có ba chị và dì Huệ thôi

– Dì Huệ đó là sao với chị ?

– À dì ấy là vợ sau của ba chị, thôi mình vào nhà đi

Tôi cùng với Hoàng Long đi vào nhà, vừa vào phòng khách thì đã thấy ba tôi đang ngồi, lâu ngày không gặp mặt ba tự dưng mắt tôi rưng rưng, từ nhỏ được ba yêu thương bảo bọc đến khi yêu Hoàng Thiên rồi muốn kết hôn thì tôi phải rời xa gia đình, xa ba. Phải tự lập trở thành người phụ nữ của gia đình, tôi phải học làm tất cả những việc mà tôi chưa từng đụng đến, nhưng đổi lại tôi lại chẳng được gì. Chạy đến nhào vào lòng ông mọi ủy khuất tủi hờn dồn nén tích tụ trỗi dậy làm tôi khóc.

– Chờ kêu con mới chịu về thăm ông già này, đúng là nuôi con gái lớn rồi gả đi là mất luôn con gái

– Con vẫn là con gái của ba mà, bộ ba định không nhận con nữa sao ba

– Ai nói, con là bình rượu vô giá của ba. Ngoan nín đi ba thương, nhiêu tuổi đầu rồi mà còn khóc nhòe

– Con thương ba nhất

– Mà cậu này là ai ? Còn Hoàng Thiên không về cùng con à ?

– Đây là Hoàng Long em trai của Hoàng Thiên đó ba, còn Hoàng Thiên thì hôm nay đi công tác rồi

– Chắc nó không muốn đến đây nên viện lý do thôi chứ công tác gì

Tôi biết ba không thích Hoàng Thiên cho nên lần này không đến làm ba thêm phần định kiến.

– Không có đâu ba, Hoàng Thiên đi công tác thật, anh ấy bận nhiều công việc nên mới không thường đến thăm ba thôi.

Ba không muốn nói tới Hoàng Thiên nữa mà nhìn Hoàng Long hỏi :

– Cậu là cái người bệnh tim phải phẫu thuật đúng không ?

– Dạ, con chào bác trai. Cũng nhờ bác và Trang Đài mà con mới khỏe mạnh đứng đây ngày hôm nay.

– Nói thật nếu không phải vì con gái của tôi thì tôi cũng không giúp anh em cậu đâu

– Con biết điều đó ạ

– Hiện tại cậu làm gì ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp