Chương 145

Chương 1454

Thấy người đằng sau không đuổi theo, cô gái thầm thở phào, sau đó ngồi trong một góc đường ở một bên gặm khoai lang, xem ra quả thật cực kỳ đói.

Diệp Quân chậm rãi đi đến trước mặt cô gái, cô ấy sửng sốt khi nhìn thấy Diệp Quân, sau đó vội vàng ôm khoai lang vào trong lòng, ánh mắt đầy vẻ cảnh giác.

Diệp Quân nhìn cô gái trước mặt, cảm thấy đau lòng, hắn ngồi xổm xuống khẽ nói: “Muội còn nhớ ta không?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân hồi lâu rồi lắc đầu.

Diệp Quân siết chặt hai tay, sau một hồi hắn hỏi: “Có muốn đi theo ta không?”

Nói rồi hắn giơ tay phải ra, bàn tay hơi run.

Cô gái nhìn Diệp Quân, một lúc sau khẽ lắc đầu.

Diệp Quân im lặng, một lúc lâu sau hắn lấy một cái bát lớn ra, sau đó đưa cho cô gái trước mặt: “Cho muội cái này”.

Nhìn cái bát lớn trước mặt, người phụ nữ hơi cúi đầu xuống không nói gì.

Diệp Quân lại hỏi: “Đi theo ta, được không?”

Cô gái vẫn lắc đầu: “Không!”

Diệp Quân lặng thinh hồi lâu, hắn lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho cô ấy: “Trong này có khá nhiều đồ ăn, đều là những món muội thích, muội giữ lấy từ từ ăn…”

Cô gái cúi đầu xuống, không lên tiếng.

Diệp Quân khẽ nói: “Vậy ta đi đây”.

Cô gái vẫn không nói gì, chỉ cúi đầu.

Thấy cô gái không lên tiếng, sắc mặt Diệp Quân u ám, đứng lên rời đi.

Lúc này cô gái bỗng đứng dậy, Diệp Quân vội dừng bước xoay người lại, nhưng cô ấy lại không nhìn hắn, chỉ ôm lấy cái bát lớn đi về phía đằng xa.

Diệp Quân lặng thinh hồi lâu rồi xoay người đi.

Hai người đi về hai hướng ngược nhau, không ai quay đầu lại nhìn.

Cô gái đi về phía đằng xa, đi một hồi, nước mắt chảy xuống rơi vào đáy bát.

Không lâu sau, cô ấy đi đến trước một căn nhà bằng đá, cất bát vào trong ngực, sau đó bước vào nhà đá, bên trong có bốn chiếc giường gỗ nhỏ vô cùng đơn giản, tất cả đều được kê sát vào nhau, ngoài ra chẳng còn gì nữa.

Nhìn bốn chiếc giường trước mặt, ánh mắt cô gái bỗng trở nên mơ màng.

Từng cảnh tượng trước đây hiện lên trong tâm trí.

Lúc đó quả thật rất vui vẻ.

Lúc này một người phụ nữ bước vào, chính là người phụ nữ bí ẩn đi theo Diệp Quân.

Người phụ nữ bí ẩn nói: “Hắn vẫn không yên tâm về muội nên bảo ta đến xem sao”.

Cô gái bước đến một bên ngồi xuống, cô ấy rất tự nhiên nằm lên giường, đầu gối lên cánh tay không nói gì.

Người phụ nữ bí ẩn bước đến bên cạnh cô gái nằm xuống hỏi: “Hồi phục trí nhớ từ lúc nào?”

Cô gái đáp: “Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy huynh ấy”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play