Người của đoàn xe người nhìn các chiến sĩ đang im lặng nằm trên mặt đất. Nơi này có ít nhất một trăm người đang nằm, cả người họ đều là đất đỏ, có vài người còn đang nhai đồ ăn chưa ăn xong trong miệng. Cho dù đang nằm trên mặt đất lạnh băng đầy nước bùn, dù trên không trung vẫn có mưa lớn rơi xuống nhưng bọn họ vẫn ngủ vô cùng thơm ngọt như cũ.
Tô Nhuyễn nhìn về phía tài xế đang kéo lều trại, đối phương ăn ý mở thùng xe phía sau ra. Những người dân xung quanh nghe nói bọn họ có lều trại thì cực kỳ vui vẻ, đồng tâm hiệp lực mà ra bê cùng.
Có người phụ nữ trung niên vui mừng nói: “Tốt xấu gì cũng có thể giúp bọn họ có một nơi để băng bó và bôi thuốc.” Bà chỉ chỉ vào phòng y tế cách đó không xa, “Hiện tại chỉ có chỗ để băng bó cho những người bị trọng thương thôi, còn những bị thương nhẹ thì đều không rảnh để lo liệu. Cứ như vậy mãi thì bọn họ đều sinh bệnh mất!”
Tô Nhuyễn lại bê thêm hai rương gừng xuống xe, “Mọi người nấu ít canh gừng cho các chiến sĩ uống đi, xua đuổi khí lạnh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT