Hộ sĩ Mễ vẫn luôn cười không ngừng nghỉ trên suốt đoạn đường về nhà, thanh âm từ trong mũ bảo hiểm phát ra ngoài, “Ai da, cũng chỉ có cô mới có bản lĩnh làm cho Lộc Minh Sâm bị thương dễ dàng như vậy.”

Tô Nhuyễn dùng mũ bảo hiểm của cô hất nhẹ vào mũ bảo hiểm của Mễ Duyệt một cái, lập tức thẹn quá hóa giận mà nói, “Cô cứ nói nữa đi, tôi cho cô xuống dưới đi bộ đó!”

Hộ sĩ Mễ chơi xấu mà ôm chặt lấy eo của cô, vẫn cất tiếng cười to như cũ mà lên tiếng, “Cô có nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Chí Minh cùng với Hách Đán kia không? Tôi chỉ mới nghĩ đến thôi là không nhịn được cười rồi. Ha ha ha ha...” “Lão Lục nhà tôi có nói, đoàn trưởng Lộc khi chấp hành nhiệm vụ chưa bao giờ bị thương đâu, vậy mà kết quả...” Tô Nhuyễn lập tức đạp phanh bóp thắng dừng xe lại, tức giận nói, “Cô đi xuống mau!”

Trương lão thái thái ở cách vách nghe được động tĩnh liền đi ra cửa nhìn tới hai cô gái đang dừng trước cửa nhà, vô cùng cao hứng nói, “ y yo, đây là vợ của đoàn trưởng Lộc đã quay lại rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play