8.

Đôi khi nói trước bước không qua.

Tuy đương sự không nghe.

Yến Địch thử mọi thuật thức hoàn hồn, mèo sứ vẫn là mèo sứ, Cố Dư sống thực vật vẫn là Cố Dư sống thực vật.

Thử từ hừng đông tới khi trời tối đen, Yến Địch vẫn muốn thử, Cố Dư lại nhảy vào túi tiền của anh.

Cố Dư: “Chúng ta về thôi.”

Yến Địch: “Tôi nhất định sẽ giúp cô hoàn hồn.”

Lần này Yến Địch học ngoan, anh thầm nhủ trong lòng: Anh lấy tôn nghiêm đàn ông ra đánh cược.

Cố Dư: “Cố lên! Cảm ơn!”  (>0<)/

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play