7.

Yến Địch dẫn mèo sứ Cố Dư tới bệnh viện thăm cơ thể của cô.

Thuận tiện giúp cô hoàn hồn.

Cố Dư nằm trong túi tiền của anh không nhúc nhích.

Yến Địch an ủi, “Cô yên tâm, chắc chắn có thể mang cô về.” 

Cố Dư không đáp.

Yến Địch nghẹn một lát, lại nói: “Tuy tôi không rành hoàn hồn, nhưng vấn đề của cô không nghiêm trọng, tôi có thể ứng phó.”

Cố Dư vẫn không nói gì.

Yến Địch lắp bắp an ủi một đường, Cố Dư không lên tiếng.

Cứ vậy tới cửa bệnh viện, Yến Địch phát giác Cố Dư im lặng trong túi tiền bỗng có động tĩnh.

Anh cúi đầu, nhìn Cố Dư vẫn còn buồn ngủ thò đầu ra.

Mèo sứ nũng nịu hô: “Mùi bỏng thơm quá.”

Yến Địch tức tới mức đỏ mặt, giây sau thở phào nhẹ nhõm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play