Chương 585: Đoán xem anh ta cứu ai
Sắc mặt Nguyệt Hương xám xịt, cô cảm giác lần này cô xong rồi, Hà Tuấn Khoa nhất định sẽ cứu Lâm Hương Giang!
“Cô Nguyễn Cao, chẳng lẽ cô không tò mò sao? Cô đoán anh ta sẽ cứu ai, nếu như cô đoán đúng, tôi có thể nhân nhượng cho cô”
Jess nhìn Lâm Hương Giang nheo mắt cười.
“Tôi không hứng thú.” Lâm Hương Giang quay mặt đi.
“Cô làm sao có thể không hứng thú được cơ chứ? Chẳng phải cô là người phụ nữ mà Henry yêu nhất hay sao? Nhưng anh ta lại có con với người phụ nữ khác, cô phải muốn anh †a chết mới đúng?” Nào ngờ Jess đã điều tra rất kĩ chuyện của bọn họ.
“Không liên quan đến tôi. Đứa con cũng không liên quan đến tôi!” Nguyệt Hương sợ đến nỗi nói răng đứa con và cô ấy không có quan hệ gì Nhưng lúc này, một tên thuộc hạ hào hứng đi tới nói với Jess: “Hà Tuấn Khoa đến rồi!”
Giọng điệu của Jess đột nhiên trở nên hưng phấn: “Tốc độ của anh ta cũng nhanh đấy, xem ra anh ta đang rất quan tâm đến tính mạng cả các côi”
Lâm Hương Giang cau mày, anh ấy thật sự đến đã đến sao? Đến để cứu cô hay là Nguyệt Hương?
Mặc dù nói rằng không hứng thú nhưng trong thâm tâm cô lại rất muốn biết.
Jess sai thuộc hạ trói Nguyệt Hương vào ghế, sau đó đưa hai người phụ nữ lên boong tàu.
Một cơn gió biển thổi tới, Lâm Hương.
Giang nhìn thấy một chiếc du thuyền ở phía đối diện đang tiến đến, người đàn ông phía trước chính là Hà Tuấn Khoa, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía bọn họ.
Cô và anh chạm mắt nhau, lúc đó tim cô khế thất lại.
“Tổng giám đốc Hà, cứu tôi..” Giây phút Nguyệt Hương nhìn thấy anh đã không kìm nổi mà khóc, cô thật sự rất sợ hãi.
“Khóc đi, khóc to lên, xem anh ta có mềm lòng vì cô không? Nói không chừng người anh ta muốn cứu chính là cô đấy” .Jess cười chế nhạo.
Hà Tuấn Khoa đang ngồi trên xe lăn đây khí chất, đôi mắt sắc bén của anh đang nhìn chằm chằm vào Lâm Hương Giang, anh chỉ muốn biết, những người đó có làm cô ấy bị thương không?
Hai chiếc thuyền đối diện nhau ở một khoảng cách xa, và .Jess chế nhạo: “Cậu Henry…à không, ở đây tôi nên gọi cậu một tiếng tổng giám đốc Hà chứ nhỉ?”
“Thả bọn họ ra, có gì thì tìm tôi” Hà Tuấn Khoa không muốn phí lời với anh ta.
Jess thôi cười giả tạo và nhìn anh chăm chäm: “Thù của cô chủ lớn tôi tất nhiên tôi phải tìm anh rồi, nếu không tôi bắt bọn họ làm gì? Cô chủ lớn đối với anh tình sâu nghĩa nặng, còn sửa mặt cho anh, nhưng anh lại lấy oán trả ơn, hại chết cô ấy!”
Đối với cô chủ lớn anh thật sự không đáng, lại còn thích một người lòng lang dạ sói.
“Anh chọn đi, hai người phụ nữ này anh chỉ có thể cứu một người, anh chọn ai?”
“Tổng giám đốc Hà..” Nguyệt Hương vội vàng kêu lên, nhưng nghĩ đến Lâm Hương Giang bên cạnh, câu tiếp theo cô không dám nói.
Lâm Hương Giang không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn người đàn ông đối diện, cô tin anh, nhưng lại không hoàn toàn chắc chắn Hà Tuấn Khoa biết đây chỉ là thủ đoạn xảo quyệt của .Jess, anh ta sẽ không thả ai dù chỉ một người.
Nhưng bây giờ, anh phải đối phó với Jess để tìm cơ hội giải cứu.
“Nếu như tôi chọn thì anh thật sự sẽ thả người chứ?” Anh cố ý hỏi.
⁄Jess nhíu mày: “Đương nhiên”
Hà Tuấn Khoa hơi nheo mắt, đôi mắt u sầu nhìn Lâm Hương Giang.
“Anh muốn chọn cô ta không?” Jess nhìn theo ánh mắt của anh và cũng nhìn về phía Lâm Hương Giang.
Trái tim Nguyệt Hương héo mòn, cô biết rằng mình sẽ chết.
Thế nhưng câu trả lời mà Hà Tuấn Khoa đưa ra lại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người: “Không, tôi chọn cô ấy” Anh chỉ tay về phía Nguyệt Hương.
Gương mặt bình tĩnh của Lâm Hương Giang đã biến sắc.