Ánh mắt của Lộ Phong chợt trở nên u ám, ngón tay đút ở trong túiđột nhiên siết chặc, cằm trở nên căng cứng: “Cái gì? Xem mắt à?”
Sau khi Chu Hải tiễn người đi xong, lúc quay về lại nghe được câu này, hai chân vô thức run lên, không cẩn thận đụng phải cái ghế dựa bên cạnh.
Tiếng ghế ma sát với nền đất khiến Nguyễn Văn Văn mới kịp phản ứng lại, cô đứng dậy, xua tay giải thích: “Không phải, không phải xem mắt.”
Nhưng nói xong lại cảm thấy không đúng, cô nuốt nước bọt: “Đúng là, là xem mắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT