Hai mươi phút sau, cuối cùng Tô Khải cũng đã làm xong một bàn đồ ăn toàn cao lương mỹ vị, anh nhanh nhẹn bày đồ ăn ra bàn, đồng thời cũng mang thêm mấy bộ chén đũa cùng một nồi canh nóng hôi hổi lên.
Tuy rằng so với thời gian hạn định của Diệp Chỉ Nhược là mười lăm phút thì anh vẫn còn chậm mất năm phút. Không biết có phải là do cô não cá vàng, không nhớ ra việc mình đã gia hạn thời gian với anh hay không, hay là do cô đang cảm thấy chuyện xảy ra vào xế chiều ngày hôm nay bản thân có chút đuối lý, vì vậy cho nên cô mới không dám tuỳ tiện nổi giận với Tô Khải.
Chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa xong xuôi, Tô Khải bắt chước học theo cách hành xử của thái giám trong cung, cất giọng mở miệng kêu lớn: “Các vị công chúa nương nương mời xuống dùng bữa!”
Diệp Chỉ Nhược lập tức rời mắt khỏi máy vi tính, cô lao ra từ trong phòng, hét lớn xuống dưới nhà, nhìn gương mặt của cô là anh đã có thể đoán ra được đó không phải là chuyện tốt lành gì: “Tên họ Tô kia, mau đứng lại đó cho tôi, anh đừng nghĩ rằng tôi không biết anh đã chậm mất năm phút. Đã vậy còn dám kêu to danh xưng công chúa nương nương như thế nữa chứ, anh cho rằng bây giờ anh đang là thái giám của ngự phòng hay sao?”
Lần này, cô không còn thả rông nữa mà đã lựa một bộ quần áo thoải mái hằng ngày để mặc ở nhà. Cô cố gắng ăn mặc kín đáo nhất có thể, ánh mắt tràn đầy cảnh giác và đề phòng nhìn chằm chằm về phía Tô Khải.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT