Trong chiếc xe cao cấp mà Tần Dĩ Nhu ngồi, còn có Winona.

Cô ta với ánh mắt khinh thường nhìn sang Tần Dĩ Nhu và Diêm Hoài Trân, giọng châm chọc nói: “Đây là màn kịch hay mà hai người mời tôi xem sao? Thật vô dụng!”

Trước Đại hội Y học, Tần Dĩ Nhu nói sẽ dạy cho Vân Thanh một bài học, và đặc biệt mời Winona đến xem kịch hay.

Cô ta ngồi trong xe quan sát toàn bộ quá trình, lại chì thấy Tần Dĩ Nhu và lão sư phụ xấu xí của mình, bị con khốn Vân Thanh kia làm nhục…

Gương mặt Tần Dĩ Nhu hơi tái.

Cô ta cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này.

Tiêu Dao Tử thực sự đã nghiên cứu chế tạo thành công viên thuốc Vạn Tức …

Xe lái đến một biệt thự cao cấp gần đó, đây là nơi ỏ’ tạm thời do nhà họ Tần đặc biệt sắp xếp cho Winona.

Sau khi Winona xuống xe, cô ta lạnh lùng liếc nhìn Tần Dĩ Nhu, rồi nhìn Diêm Hoài Trân ngồi ở ghế sau, từ lúc lên xe tới giờ không nói tiếng nào, vẻ mặt u ám.

Cô ta cao giọng nói: “Còn ba ngày nữa, mấy ngươi tốt nhất đừng để ta thất vọng, bằng không ta nhất định sẽ không tiến cử người sư phụ vô dụng như ông với hoàng thất!”

Nói xong, Winona đóng sầm cửa bỏ đi.

Bên trong xe, Diêm Hoài Trân chậm rãi mở con mắt đục ngầu ra.

Tần Dĩ Nhu cau mày và trầm giọng nói: “Sư phụ, hiện tại Tiêu Dao Tử đã nghiên cứu ra loại thuốc Vạn Tức có thể sản xuất hàng loạt, địa vị của ông ta trong giới y dược ngày càng cao. Chúng ta muốn đối phó với ông ta, e rằng sẽ không dễ dàng như vậy…”

Diêm Hoài Trân hắng giọng, giọng nói trầm thấp mà kiên định: “Vạn Tức Đan không phải do Tiêu Dao Tử cài tiến! Mà là do đồ đệ của ông ta!”

“…” Tằn Dĩ Nhu khẽ đứng hình, có chút khó tin: “Ý của người là Vân Thanh?”

Hừm, mấy nám qua, ta cài không biết bao nhiêu tai mắt, cả

ở trong Y Tiên Các. Mặc dù Tiêu Dao Tử hành tung bất định, nhưng đa phần hành động của ông ta, ta đều biết… Ông ta hoàn toàn không có thời gian, và cũng không đủ kiên nhẫn để nghiên cứu cách sản xuất hàng loạt Vạn Tức Đan!”

Tất cả, chỉ còn lại duy nhất một khả năng…

Tần Dĩ Nhu dùng móng tay siết chặt chiếc đệm da dưới người, sắc mặt rất khó coi.

Con khốn Vân Thanh kia… lại có bản lĩnh như vậy!

Diêm Hoài Trân trầm giọng nói: “Không chỉ có Tiêu Dao Từ, mà cả con khốn Vân Thanh đó, lần này chúng ta nhất định phải xử lý cả hai! Tuyệt đối không chìa cơ hội cho chúng trỏ’ mình!”

Nếu không sau này… Khi con khốn đó trưởng thành, nhất định sẽ khiến ta mệt mỏi hơn cả Tiêu Dao Tử!

Tần Dĩ Nhu ngập ngừng liếc nhìn Diêm Hoài Trân.

Cô ta còn nghi ngờ liệu cỏ phải Diêm Hoài Trân mắt trí rồi không.

Nếu theo kế hoạch ban đầu, họ sẽ khiến địa vị cùa Tiêu

Dao Tử giảm mạnh trước khi Đại hội y học bắt đầu, sau đó cỏ thế dễ dàng đối phó với hai thầy trò.

Nhưng bây giờ…

Diêm Hoài Trân hiểu rõ tâm tư của cô ta

“Con cho rằng, sư phụ không thề đối phó với bọn họ được sao?” Ông ta liếc nhìn cán biệt thự xa hoa mà Winona ờ, rồi cười khẩy, “Tiêu Dao Tử giờ được bọn họ ca tụng là Thần Nông tái thế, hắn càng lên cao, ta sẽ khiến hắn ngã càng thảm hơn!”

Ông ta quay mặt lại và nhìn Tần Dĩ Nhu, ánh mắt đáng sợ đầy mưu mô, toan tính.

“Nếu Tiêu Dao Tử đã có địa vị cao, vậy thì… công chúa cao quý có phát sốt đau đầu, ông ta sẽ phải chịu trách nhiệm. Nếu ông ta tuồi già mắt mờ, không cẩn thận xày ra chuyện ngoài ý muốn…”

Tần Dĩ Nhu ngay lập tức hiểu ý định của Diêm Hoài Trân.

Lợi dụng Winona đề đối phó với Tiêu Dao Tử.

Đúng vậy, hiện tại cũng không có ai cao quý hơn Winona!

Vẻ mặt càng thẳng của Tần Dĩ Nhu dần dần thả lỏng, cô ta nở nụ cười nham hiểm.

“Hạ độc công chúa… Lần này, lão già Tiêu Dao Tử, nửa đời sau cũng không thể chống lại người nữa!”

Trong khách sạn Castle, tất cả các vị quan khách đều được một nhân viên đưa vào phòng.

Việc trang trí nội thất ờ khắp nơi cũng cho thấy sự sang trọng và gu thẩm mỹ tốt của chủ sở hữu.

Vị trí phòng của Vân Thanh rất đẹp, mở cửa sồ ra là có thề nhìn thấy phong cảnh hữu tình bên ngoài, hệt như một bức

tranh sơn dầu.

Ngay cả cách âm cũng rất tuyệt.

Quan trọng nhất là phòng tắm có bồn tắm ló’n với nhiệt độ giống như ở nhà, và chiếc giường nhung quen thuộc…

Trong một khoảnh khắc, Vân Thanh có ảo giác rằng có phải ban tổ chức đã nhìn trộm phòng ngủ của cồ không.

Vân Thanh thoải mái nằm ở trên giường lớn, ban tổ chức đúng là anh em kết giao của mình mà!

“Tiểu Vân Đóa” Tiêu Dao Tử, người được khen ngợi hết lời, đã rất sốc khi vừa bước vào cán phòng của Vân Thanh.

“Sao phòng con đẹp thế?”

Vân Thanh từ trên giường ngồi dậy, chớp chớp mắt: “Phòng của người không phải cũng thế này sao?”

Cô chưa từng qua phòng của người khác, cô còn tưởng rằng tất cả các phòng trong khách sạn đều như thế này …

Tiêu Dao Tử lúc đầu đã nghĩ phòng của mình đã rất tốt rồi, nhưng khi tới coi phòng của Vân Thanh, nó giống như sự khác biệt giữa phòng tiêu chuẩn và phòng tồng thống vậy!

Sự ghen tị khiến Tiêu Dao Tử hoàn toàn thay đồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play