Ngoài anh ấy làm gi có người thứ hai có bản lĩnh này!
Sau khi tiễn Veronica cùng trợ lí trở về,
Vân Thanh ngồi một mình trong xe, tay nắm vồ lăng, nhưng không có ý định khởi động xe.
Cô vừa mới hủy đi giấc mơ gả vào hào môn của Vân Nghiên Thư, phải vui vẻ mới đúng…Nhưng Hoắc Cảnh Thâm có thể dễ dàng tác động tới tâm trạng của cô.
Hoắc Cảnh Thâm không ở bên cô, nhưng anh biết rõ toàn bộ kế hoạch, nhất cử nhất động của cô…Anh rõ ràng không thích cô, vậy mà lại âm thầm giúp cô?
Vân Thanh cau mày, sau đó gọi điện thoại cho Chung Ly.
“ Uống với mình vải ly.
”
Chung Ly nghe ra tấm trạng của cồ không tốt, cồ ấy cũng chẳng hỏi gì thêm, lập tức đặt chỗ trong quán bar rồi gửi địa chỉ cho Vân Thanh.
Tại quán bar nổi tiếng trong Bắc Thành -Soku.
Chưa nói đến phòng đặt trước, tới chỗ ngồi trong này cung rất khó đặt được.
Nhưng Vân Thanh cùng Chung Ly bước vào, quản lí đâ đích thân ra đón, kính cản dẫn họ vào chỗ ngồi.
“ Chung tiểu thư, mong cô sẽ nól mấy lời tốt trước mặt cậu Tư.
”
Vân Thanh hiểu ý, cười như không rồi nhìn Chung Ly, cũng không nói thêm lời nào.
Nhưng ánh mát đó thâm sâu.
Chung Ly lườm cô một cái: “ Lầy tên anh ấy đặt chỗ thì sao? Ai bảo anh ấy cầm căn cước công dân và hộ chiếu của mình chứ, thẻ ngân hàng cũng khóa, chỉ có thể dùng cái anh ấy đưa, thế chả nhẽ mình lại không dùng.
”
Người như Chung Ly, dù ờ bất cứ hoàn cảnh nào, cũng đều có thể sống tốt.
Cô ấy trước giờ đều sẽ không tự làm khó chính mình.
Đây cũng là điểm mà Vân Thanh ngưỡng mộ cô.
Uống được vài ly, Chung Ly đã nhận ra sự khác thường của Vân Thanh: “Cậu không sao chứ?”
Vân Thanh dựa lưng vào ghế, nhìn sang mấy đôi nam nữ đang nhảy điên cuồng
trên sàn nhảy.
Cồ nheo mắt, bỗng dưng mỉm cười: “Làm gì có chuyện gì chứ.
”
Khồng phải chỉ là Hoắc Cảnh Thâm sao.
Khoảng thời gian này cô sẽ quên đi anh!
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, ánh mắt Vân Thanh hướng về phía cửa lớn, bỗng chốc, dừng lại, ly rượu trong tay rung chuyển, rượu vang suýt chút nữa đổ ra ngoài.
Người đàn ông mặc áo đen tóc đen kia, còn có vài vệ sĩ theo sau.
Dáng hình cao lớn mạnh mẽ, toát lên khí chắt lạnh lùng xa cách, như một cơn gió lạnh lướt qua.
Hoắc Cảnh Thâm mới có bản lĩnh đó,
nơi anh xuất hiện, bất cử lúc nào, cũng đều khiến mọi thứ xung quanh trờ thành khung nền.
Tiệc đính hôn đáng mong đợi này, cuỏi cùng lại trờ thành trò cười, phóng viên vây quanh vợ chồng cố Van Đạt dò hòi lí do hủy hôn, cả bữa tiệc vỏ cùng hỗn loạn.
Vân Thanh ngửa đầu uống cạn ly rượu.
Cô kề sát tai Chung Ly nói nhỏ: “ Mình đi wc một lát.
”
Vân Thanh đứng dậy, lướt qua đám đông, đi thẳng lên phòng VIP trên lầu.
Cô chỉ nhìn thấy Hoắc Cảnh Thâm lên lầu, không biết rõ anh bước vào trong căn phòng nào, cồ theo sau người bưng rượu, đầy cánh cửa ra, liếc mắt nhìn qua một lượt.
Không có…không có…cũng không có.
Cô đứng bất động ờ đó.
Bóng dáng cồ đơn khi nãy, giống như dội mộ gáo nước lạnh, khiến cô sực tỉnh.
Tìm được Hoắc Cảnh Thâm, rồi sao chứ?
Cô trước giờ luôn là người lí trí, vậy mà giờ lại vì một người đàn ông mà lòng dạ rối bời.
Vân Thanh quay đầu, định quay người bước đi, nhưng cánh cửa căn phòng trước mặt mở ra, rất nhiều cô gái tiếp rượu ngồi trong đó, Vân Thanh bất giác nhìn thêm lần nữa, trong đám đông đó, cô thấy Hoắc Cảnh Thâm.