Sau khi Diệp Thiên Hoán nhìn thấy Tô Mạt thì dùng sức vẫy tay với cô, còn Tạ Tư chỉ lạnh nhạt nhìn cô.
Trong tay Tô Mạt cầm một túi quần áo lớn, không tiện vẫy lại nên đành tăng nhanh tốc độ.
Lúc này đúng là mùa hoa hải đường nở rộ, một cây hoa hải đường đang khoe sắc, những đóa hoa màu hồng phấn kết thành từng chùm, kiều diễm ướt át, dưới ánh hoàng hôn rực rỡ nhiều màu sắc càng thêm tươi đẹp, như một ngọn lửa đang bùng cháy, tương phản rõ rệt với màu xanh của lá.
Tô Mạt nhìn phong cảnh đẹp như tranh, nghĩ thầm: Chẳng trách từ xa xưa, hoa hải đường đã được gọi là “Tiên nữ của các loài hoa”, còn được mệnh danh là“quốc sắc thiên hương”.
Mà khuôn mặt đẹp trai của Tạ Tư trên nền hoa hải đường nổi bật, càng làm thêm nét phong lưu phóng khoáng. Nếu anh mặc trường bào, chắc chắc sẽ càng hợp với phong cảnh, giống như là một vị thư sinh tuấn tú đi ra từ bức họa.
Cô từng nghe Lý Trăn Trăn kể nhà anh chính là thư hương thế gia, trước kia không thấy gì, nhưng bây giờ trên người anh quả thật có khí chất thư hương thanh cao, lạnh nhạt.
“Sao hai anh lại tới sớm như vậy?” Tô Mạt đến gần hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT