Lưu Hiểu Thiến và Tạ Văn Văn không dám thở mạnh, thái độ vừa rồi của Tân Kỳ đối với lão đại bọn họ đều thấy. Tuy rằng hai người vô cùng tức giận Tân Kỳ không biết tốt xấu, không có mắt, nhưng những lời này không thể nói ra vì nó sẽ làm cho Tiêu Gia Ni tức giận.
Ba người là bạn bè cùng nhau lớn lên, cái tính không chịu thua thiệt của Tiêu Gia Ni hai người cũng biết rõ. Vào thời điểm này Tiêu Gia Ni không cần an ủi, cũng không cần họ cùng mắng Tân Kỳ, bởi vì Tiêu Gia Ni cực kỳ bênh vực người của mình, cô ấy coi trọng Tân Kỳ nên đã đem cậu thành người một nhà.
Lưu Hiểu Thiến với Tạ Văn Văn chia làm tả hữu hộ pháp, một người kéo tay trái, một người nắm lấy tay phải, kéo Tiêu Gia Ni đi vào nhà ăn.
Tiêu Gia Ni không phải là người không có đầu óc, cô biết rõ nếu hiện tại mình cứ tiếp tục lì lợm la liếm cũng sẽ không có tác dụng gì, nhưng mà cô sẽ không trút sự tức giận của mình lên người bạn tốt, dù vậy cô vẫn muốn oán giận vài câu.
“Tớ không muốn ăn, không có khẩu vị!”
“Gia Ni lão đại, cậu không ăn nhưng hai người bọn tớ vẫn đang đói, cậu coi như đang làm chuyện tốt đi, đi ăn với bọn tớ.” Lưu Hiểu Thiến lấy lòng.
“Đúng rồi, đúng rồi, Gia Ni tốt nhất.” Tạ Văn Văn cười hì hì nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play