Thời điểm Tô Mạt lên giường đi ngủ thì Lý Trăn Trăn đã đi rửa mặt, Dương Viện vẫn chưa rời khỏi phòng tự học, còn Tần Hộ Sinh thì vội vàng đem quần áo từ trong mấy cái thùng lấy ra đem treo vào tủ quần áo. Cô ấy là người có nhiều đồ nhất, ba cái thùng giấy lớn đều đựng quần áo. Tô Mạt nhìn thoáng qua, quần áo trong đó không có một món nào không phải là đồ mới, trên mỗi một bộ đồ vẫn còn mác, giày thì càng không thể đếm được là có bao nhiêu đôi.
Vốn dĩ có hai dì phụ trách sắp xếp lại đồ đạc cho cô ấy, nhưng khi Tần Hộ Sinh cho các vệ sĩ áo đen đi về thì cũng đã cho họ về, cho nên nhiều đồ như vậy chỉ có mình cô ấy tự sắp xếp. Thật ra, Tô Mạt không nghĩ tới một đại tiểu thư như cô ấy mà sẽ tự tay làm mấy chuyện như này.
Lý Trăn Trăn đề nghị giúp đỡ cô ấy nhưng cô ấy không nói chuyện mà chỉ nhẹ nhàng mà lắc đầu, biểu tình cũng không có lãnh đạm lắm.
Cũng may giường của Tần Hộ Sinh đã được sắp xếp tốt, chỉ cần đem đồ đạc ra và sắp xếp lại cho gọn là được, nên Lý Trăn Trăn cũng không kiên trì. Tô Mạt đã trèo lên giường và biết cô ấy không cần ai giúp đỡ thì cũng không tham gia náo nhiệt nữa.
Ngày hôm sau lúc 6 giờ sáng, Tô Mạt mơ mơ màng màng nghe được tiếng nhạc, hình như là Nghĩa dũng quân tiến hành khúc, cô có cảm giác là đã rất nhiều năm cô chưa nghe lại bài này.
(*) Nghĩa dũng quân tiến hành khúc:
Tên tiếng trung: 义勇军进行曲
Buổi tối ngày đầu tiên ngủ ở ký túc xá, giấc ngủ của cô cũng không tệ lắm, giường và chăn mà Thánh Đức cao trung phát đều rất thoải mái.
(*) Chăn: Mền. Chắc mọi người đều biết mà
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT