Mẹ Tô đã chuẩn bị rất nhiều quà Tết để Tô Mạt mang đến nhà Tạ Tư chúc Tết, nếu Tạ Tư không lái xe đến, hai người họ chắc chắn không mang được nhiều đồ như thế.
Hơn 12 giờ trưa một chút, cả hai đã đến nhà Tạ Tư, đó là một căn biệt thự ba tầng bình thường, nhìn từ bên ngoài cũng không có gì đặc biệt, có lẽ nó đã tồn tại lâu lắm rồi.
Sau khi Tạ Tư đỗ xe xong, lấy chìa khóa mở cửa, Tô Mạt vừa bước vào đã cảm giác như mình đột nhiên xuyên không đến những gia tộc danh tiếng thời cổ đại, dù là nội thất hay phong cách trang trí đều lộ ra hương vị của trí thức và sự cổ kính.
Tô Mạt nhìn thoáng qua Tạ Tư, nhẹ giọng nói: “Nhà anh là thư hương thế gia, có khí chất văn hóa như vậy, sao anh không mưa dầm thấm đất chút nào nhỉ?”
Tạ Tư mặt không đổi sắc, dõng dạc nói: “Anh không phải là người bị hoàn cảnh xung quanh tác động.”
Cảm giác lo lắng của Tô Mạt giảm bớt không ít, cô liếc mắt nhìn Tạ Tư một cái, Tạ Tư lại nắm chặt tay cô, tay kia thì đưa lên xoa đầu cô: “Hôm nay nhà anh có rất nhiều người, em đừng lo lắng quá.”
Tô Mạt ‘dạ’ một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT