Ở trước cửa nhà họ Thẩm có hai người đang đứng, bọn họ đang dựa sát vào nhau thỉnh thoảng nói nhỏ vài câu, tầm mắt họ cũng thỉnh thoảng sẽ nhìn về chỗ khúc cua, như đang ngóng đợi thân hình của cô.
Mộc Điềm kéo vali, trong ngực còn đang ôm lấy một thùng đồ cao ngất của mèo nhỏ, cất bước đi về phía Thẩm gia, dọc đường đi mèo con vô cùng yên lặng, cuộn người nằm yên trong balo, chỉ cần hơi lung lay một chút nó sẽ mở to đôi mắt nhìn cô, mà cô vẫn luôn cho nó một nụ cười an tâm.
“Mộc Điềm.” Nghiêm Mạn đi đến giúp cô mang hành lý, đưa mắt với Thẩm Vân, nhìn thấy ông gật đầu một cái rồi đi về phòng trước.
Mà Mộc Điềm cũng phá lệ không có từ chối, ôm lấy mèo con đi vào nhà cùng với Nghiêm Mạn, nhìn kỹ một chút cô có cảm giác nơi này chút khác với ngày hôm qua nhưng cô cũng không phát hiện ra khác ở chỗ nào chỉ nghĩ là do trạng thái của chính mình không tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT