Tiệm bọn họ từ khi mở cửa tới nay chưa từng có vấn đề gì xuất hiện, hơn nữa, lúc này đây lại không phải tiệm bọn họ xảy ra vấn đề, càng không phải bởi vì ức bò này mà xảy ra vấn đề, chỉ là một chuyện của gia vị, nếu có thể xử lý tốt, chuyện làm ăn này chắc chắn có thể làm đi xuống.
“Ngày mai khi làm khuyến mãi , chúng ta ở cửa ăn thử trước. Người trong tiệm chúng ta ăn thử trước, để khách hàng biết mỳ ức bò của chúng ta không có vấn đề, bọn họ tự nhiên sẽ đến ăn.” Phong Thanh Thanh cũng đề nghị nói.
“Có thể mời đồng chí đồn cảnh sát qua đây làm sáng tỏ chuyện này một chút được không? Là lão Tạ tự mình mua sai hoa hồi, cũng không phải hạ độc, không đáng làm hoang mang như thế.” Phong Kiến Thiết đề xuất nói. Nếu xảy ra chuyện như này, mọi người đều không ăn ức bò nữa, vậy phải làm sao?
“Chuyện mời cảnh sát nhân dân này để cháu tới làm. Hàng xóm sát vách của cháu có một người làm cảnh sát nhân dân ở đồn cảnh sát, kêu Lý Thiên Khánh. Trước kia chơi cùng nhau từ nhỏ đến lớn, về sau khi cháu làm du côn, lúc này mới dần dần không thân nữa. Nhưng mà, hiện tại cháu đi tìm hắn giúp cái này, hẳn là hắn sẽ nhận lời.” Lý Thiên Long nói. Trước kia khi hắn làm tên côn đồ, nào dám cùng Lý Thiên Khánh qua lại, quả thực là giống như chuột thấy mèo, nhưng mà, hiện tại hắn không làm du côn, tự nhiên là không cần phải trốn tránh Lý Thiên Khánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT