Cố Tả đi tới dưới ánh đèn mờ nhạt.
Cúi đầu tỉnh bơ hỏi: “Lại quên mang chìa khoá à?”
“Cố Tả, em…” Tôi nhìn anh, nghiêm túc mở miệng.
“Lên nhà rồi nói, có được không?” Anh đưa tay giúp tôi khép cổ áo khoác lại, trên áo sơ mi trắng bằng tơ lụa có dính vết rượu nhức mắt.
Anh thật sự rất dịu dàng và ấm áp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT