Người dịch: Serena Bùi

Kênh Thế Giới sôi trào.

Hôm nay là ngày đầu tiên trò chơi mở ra, vậy mà có người mở ra chức nghiệp che giấu, lại còn là chủng tộc phối hợp đặc biệt, đây là muốn thành thần sao sao?

Kênh thế giới thảo luận sôi nổi, cầu ID, cầu cách đạt được chức nghiệp che giấu, vô cùng náo nhiệt.

Ngải Lý Tư được thấy toàn bộ quá trình này, hắn khẳng định, chắc chắn là nữ nhân béo này đạt được danh hiệu thế giới, mở ra chức nghiệp che giấu.

Rõ ràng không phải tay mơ không biết chơi, người này là đại thần a!

Ngải Lý Tư tung ta tung tăng chạy lại gần, sau đó lại bị ánh mắt lạnh lùng của Mộc Phỉ đóng băng tại chỗ.

Suýt thì quên, đây là cô nàng lột da thỏ sống, là phần tử nguy hiểm giết người a.

Ngải Lý Tư cười cười lấy lòng nàng, lại thấy nàng lễ phép cười trả lại, cũng làm gan hắn to hơn.

Dù là phần tử nguy hiểm thì thế nào, đây chính là trò chơi a!

Kể cả trong hiện thực, hắn còn là người có lực lượng bảo vệ hòa bình đấy nhé!

Hắn không sợ!

Ngải Lý Tư chủ động nói, “Đại thần, ta là Kiếm Tiên Tiên, xin hỏi đại danh của ngài?”

Vốn hắn còn tính đặt tên Kiếm Tiên, bào biết, hệ thống nói cho hắn, ký tự này là danh hiệu trong trò chơi, không thể dùng, hắn đành thêm một từ Tiên ở phía sau.

Nghe nói, thật lâu trước kia, Kiếm Tiên là một loại cảnh giới được nhiều người theo đuổi.

Mộc Phỉ không cảm xúc liếc hắn một cái, Ngải Lý Tư cười càng thêm ngọt ngào.

Hắn vốn dĩ đáng yêu, cười rộ lên còn có lúm đồng tiền và răng duyên, muốn được người khác thích, hắn chỉ cười như vậy thì hầu như đều được người đối diện có hảo cảm, chỉ là không có nhiều người khiến hắn phải chủ động lấy lòng thôi.

Duỗi tay không đánh gương mặt cười, Mộc Phỉ đành trả lời, “Vân Phỉ’’.

“Nguyên lai là Vân Phỉ đại thần, chúng ta thêm cái bạn tốt nha!” Thấy nàng có vẻ không muốn để ý tới mình, Ngải Lý Tư vội vàng nói, “Đây cũng là nhiệm vụ của người mới a!”

Nàng nhìn thanh Nhiệm Vụ, thấy thật sự có nhiệm vụ này, liền điểm vào phần Đồng Ý.

Lại nhìn phần Hảo Hữu, có thêm một hình dáng kiếm khách, tên là Kiếm Tiên Tiên, phía dưới còn có phần giới thiệu, viết ‘Thiên hạ đệ nhất kiếm tiên’.

Đối với Mộc Phỉ, ấn tượng người này để lại cho nàng chính là một tiểu hài tử chưa đủ lễ phép.

Thêm bạn tốt xong, Ngải Lý Tư lại thêm cái tổ đội mời Mộc Phỉ, nàng cũng đồng ý, hoàn thành nhiệm vụ tổ đội.

Lúc này, một vị đồ tể bụng phệ đi tới.

Trong tay hắn xách một thanh đao to, đến trước mặt Mộc Phỉ, trực tiếp ném đao cắm sâu vào trên mặt đất.

“Ngươi chính là người trên thế giới kia?” Vị đồ tể này bộ dáng hung thần ác sát hỏi.



“Cái gì danh hiệu?” Mộc Phỉ hỏi.

“Bào đinh đại sư! Đây vốn là danh hiệu che giấu, thế mà lại bị ngươi lấy, nếu ngươi muốn giữ được danh hiệu này, cần thiết trải qua khảo nghiệm!”

“Nga, ngươi muốn thì cho ngươi đấy.” Mộc Phỉ không quan tâm lắm.

Nàng chỉ xử lý da lông của con thỏ, liền được cái danh hiệu này, thật kỳ quái, hơn nữa, nàng cũng không biết cái danh hiệu này có gì tốt cả.

Vị đồ tể này sửng sốt, Ngải Lý Tư cũng sửng sốt, Mộc Phỉ đi qua hai người, muốn tới địa điểm làm nhiệm vụ tiếp theo.

“Từ Từ!’’ Ngải Lý Tư nói, hắn sốt ruột kéo Vân Phỉ lại, đại thần a, đây chính là nhiệm vụ che giấu chức nghiệp a, thế nào mà ngươi nói đi liền đi vậy!

Đồ tể cũng bị Mộc Phỉ ra bài không theo lẽ thường mà choáng váng, hệ thống của hắn cũng không cài đặt phương án trả lời trong trường hợp này a, mà chưa đợi hắn thông báo lên Chủ Thần, Chủ Thần đã nhanh nhẹn chủ động an bài cốt truyện kế tiếp cho hắn.

Đồ tể ngang ngược đứng trước mặt Mộc Phỉ, hung ác nói, “Ngươi không muốn, cũng cần phải hoàn thành khảo nghiệm!”

Thế mà Ngải Lý Tư nhẹ nhàng thở ra, cũng may nhiệm vụ không bị đứt đoạn, hắn vội vàng giữ chặt Mộc Phỉ, nói, “Đại thần, ngươi đồng ý nhanh lên, đây là nhiệm vụ của chức nghiệp che giấu.”

“Chức nghiệp che dấu?”

“Đúng vậy, hiện tại ngươi là y sư, làm xong nhiệm vụ này, ngươi sẽ có thêm một nghề nghiệp nữa, đây chính cơ hội tốt ngàn năm có một a!”

Nghe hắn nói vậy, Mộc Phỉ mới hiểu, nguyên lai là tới cho nàng làm nhiệm vụ, không phải tới để đánh nhau.

Nàng nhìn về phía đồ tể, “Được, ngươi muốn sao?”

“Ta nghe nói phía bên ngoài, cách đây năm trăm dặm, có một động dã lang, loại dã lang này có bộ lông đỏ rực, nếu ngươi có thể thu hoạch được, coi như hoàn thành cửa thứ nhất.”

Đinh ~

Nhận nhiệm vụ của đồ tể thu thập một bộ lông đỏ rực?

Khen thưởng nhiệm vụ: 50 kim 81 bạc 0 đồng.

Nhìn được khen thưởng của nhiệm vụ, đôi mắt Mộc Phỉ sáng ngời, nếu sớm biết khen thưởng tiền, nàng đã sớm nhận rồi!

Mà lúc này, trước mắt Ngải Lý Tư cũng xuất hiện khung nhiệm vụ.

Nhận nhiệm vụ của đồ tể hỗ trợ thu thập một bộ lông đỏ rực?

Khen thưởng nhiệm vụ: Kỹ năng nấu nướng thăng một cấp.

Muốn muốn muốn!

Ngải Lý Tư phá lệ kích động, hắn đã xem qua cách thăng cấp kỹ năng sinh hoạt, từ 0 cấp lên tới cấp 1 thế nhưng yêu cầu 1000 giá trị kinh nghiệm, giết một con thỏ hoang mới được 1 điểm a.

Đã vậy, trò chơi này còn cho người ta khung thể lực, giết thỏ cũng giảm sức sống: tăng độ đói, khát. Khiến người chơi phải khôi phục thể năng, là cần thêm thời gian nghỉ ngơi hồi sức, hoặc phải bỏ tiền ra mua đạo cụ để bổ sung a.

Có thể nói, muốn thăng cấp kỹ năng sinh hoạt thì vô cùng khó khăn, bây giờ hắn có thể đi theo vị đại thần này làm nhiệm vụ là tăng được một bậc, quá tiện nghi cho hắn rồi.



Ngải Lý Tư hạnh phúc nhấp vào đồng ý, vừa rồi hắn còn khó chịu vì bản thân phải cúi người, hiện tại lại cảm thấy mình là người cơ trí quá, có thể duỗi có thể co!

Ánh mắt nhìn Mộc Phỉ càng thêm nóng bỏng, “Đại thần, ta nhận nhiệm vụ giúp đỡ ngươi, ta sẽ giúp đỡ ngươi!”

“?”

Mộc Phỉ nhìn nhìn thanh Nhiệm Vụ, quả nhiên bên cạnh nhiệm vụ có viết: người giúp đỡ “Kiếm Tiên Tiên.”

Mộc Phỉ lễ phép mà nói: “Cảm ơn.”

“Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn, là ta cần cảm ơn ngươi.” Ngải Lý Tư vội vàng nói, ngay từ đầu hắn còn cảm thấy đại thần có tính tình quái, hiện tại lại cảm thấy đại thần thật cá tính còn biết cách nói chuyện.

Đồ tể thấy Mộc Phỉ đã nhận nhiệm vụ, liền nói thêm lời tàn nhẫn lần nữa, mới nhấc đại đao của mình muốn rời đi.

“Từ từ.” Mộc Phỉ gọi lại hắn.

Bởi vì trình tự giao nhiệm vụ tới đây là xong, đồ tể muốn đi lại bị Mộc Phỉ cản lại.

“Xin đợi một chút.”

Chủ Thần nhanh chóng cho đồ tể một trình tự trả lời chắp vá, “Còn có chuyện gì?”

Mộc Phỉ hỏi: “Xin hỏi, ta có thể mượn đại đao dùng một chút sao?”

“Vì sao muốn đao của ta?”

“Ta chỉ có một thanh chủy thủ*, con dã lang hung ác như vậy, ta cần một vũ khí để phòng thân.” Mộc Phỉ nghiêm túc mà nói.

*Chủy thủ là một loại kiếm ngắn còn được gọi là đoản kiếm.

Cho dù biết cách làm, nàng vẫn bị con thỏ cắn vài cái mới giết được nó, nếu là đối mặt với cả bầy sói, đây là muốn nàng chết hay sao?

Có một thanh vũ khí để phòng thân mới an tâm được.

Vốn dĩ đồ tể sẽ cấp cho người chơi một thanh vũ khí, nhưng đó là trường hợp có điều kiện: người chơi phải là người đầu tiên giết một vạn* con gà, thỏ, heo, trâu…

* Một vạn = 10.000

Bởi vì Mộc Phỉ có kỹ thuật đồ tể cao siêu, Chủ Thần mới cho nàng cái danh hiệu này, liền đem nhiệm vụ che giấu này cho nàng làm.

Dù Chủ Thần đã hạ độ khó của nhiệm vụ, nhưng nếu theo giả thiết ban đầu, người hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên hẳn là chức nghiệp công kích, cấp bậc cũng không thấp. Giờ đưa nhiệm vụ cho một vị y sư, lại còn là tay mới như nàng thì…

Mộc Phỉ đưa ra yêu cầu, Chủ Thần mới phát hiện lỗ hổng của mình.

Suy xét tới khả năng hoàn thành nhiệm vụ của nàng, hắn lại khiến đồ tể đưa trang bị của mình cho nàng, hơn nữa, còn cho nàng học một cái kỹ năng công kích của hắn—— chặt thịt.

Ngải Lý Tư thấy nàng cứ như thế là đạt được trang bị, còn học được kỹ năng, trong ánh mắt chỉ còn có sùng bái vô tận.

Cảm ơn hệ thống đưa một cái đồng đội đại thần này cho hắn!

Hắn quả thực quá may mắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play