Người dịch: Serena Bùi

Với chức nghiệp kiếm khách, ban đầu, mọi người đều chơi như nhau, sau này bước lên con đường tu tiên, người chơi có thể lựa chọn chuyển sang kiếm tiên hoặc kiếm ma. Mà Kiếm Tiên Tiên có chủng tộc đặc thù nên về sau hắn sẽ trở thành Kiếm Tiên.

Mà chuyện đó, cũng là việc của tương lai, hiện tại Kiếm Tiên Tiên mới biết chút ít các chiêu thức cơ bản của kiếm—— giang hồ kiếm thức.

Sau đó, Mộc Phỉ nhìn nhìn, Kiếm Tiên Tiên chém con sói một phát, con sói cắn lại hắn một cái. Thanh máu trên đầu hắn bắt đầu tụt dần, một người một thú cứ vậy mà chém cắn nhau.

Chức nghiệp của Mộc Phỉ là y sư, hiện tại cũng chỉ có một chiêu y thuật hồi máu đơn giản nhất, nàng thấy máu của hắn thấp, liền cầm hồ lô trên tay, nói thầm vài từ, sau đó liền thấy máu trên người Kiếm Tiên Tiên thong thả hồi lại.

Phó bản này vốn là dành cho hai người, hiện tại chỉ có hai, lại còn có một người là y sư, hai người đánh mãi đánh mãi, mới giết được con sói đầu tiên.

Theo tư thái ngã xuống của con sói, thanh kinh nghiệm của hai người đều tăng lên, trên người sói cũng rơi ra một ít tiền đồng và vật phẩm màu xám.

Mộc Phỉ lúc này mới nhớ tới nghi vấn của mình, “Vì sao quái vật lại ăn cả tiền đồng?”

Kiếm Tiên Tiên cảm thấy không còn lời nào để nói, “Phỉ tỷ, không phải nó ăn, mà là giết được quái thì sẽ nhận được đồ vật và tiền.”

“Đồ vật?”

“Chính là khen thưởng, ngươi đánh quái xong sẽ được khen thưởng.”

Mắt nàng sáng lên, “Đều có sao?”

“Ân, quái càng cao cấp thì đồ rơi xuống càng nhiều, đặc biệt là Boss, còn có khả năng nhận được trang bị.”

Mộc Phỉ vui vẻ nở nụ cười, lúc này nàng liền biết phương pháp kiếm tiền trong trò chơi rồi, chỉ cần nàng giết thật nhiều quái, như vậy sẽ có thật nhiều tiền đi?

Vì thế, sau khi nhìn thấy con sói thứ hai, Kiếm Tiên tiến lên chém xuống, Mộc Phỉ cũng lấy đại đao từ trong túi đồ.

Nàng vừa mới thử rồi công kích của y sư lên người sói, máu nó chỉ rớt có một xíu, với lượng máu như vậy của con sói này, coi như không đau không ngứa.

Không có khả năng nàng và Kiếm Tiên Tiên luôn tổ đội đánh quái, nếu hắn có việc phải đi, ai tới giết quái cùng nàng?

Nàng muốn kiếm tiền, tự nhiên đều phải dựa vào bản thân.

Mộc Phỉ cầm đao lớn, chậm rãi tiến lại gần, khi con sói bị Kiếm Tiên Tiên hấp dẫn sự chú ý thì nàng đi ra phía sau lưng nó, nó cũng không có phản ứng gì.

Kiếm Tiên Tiên chỉ thấy trước mắt mình, Phỉ tỷ cầm đao to, trực tiếp chém xuống đầu sói.

Bạo kích!



Máu của con sói bị rớt hơn phân nửa, sau đó lại thấy Phỉ tỷ rút đao ra, lần nữa chém một nhát vào đúng đầu con sói.

Bạo kích!

Con sói kêu lên một tiếng, nằm trên mặt đất.

“Phỉ, Phỉ tỷ?”

Kiếm Tiên Tiên bị dọa choáng váng.

Chuyện gì vừa xảy ra?

Mộc Phỉ lắc đao to dính máu, hóa ra con sói không khó giết như vậy, sau đó nàng cúi đầu nhặt vật phẩm rơi ra từ người con sói, bởi vì là hình thức tổ đội, nên mỗi người được nhận một nửa.

Kiếm Tiên Tiên liền nhớ tới trước kia hắn từng nhìn thấy trên mạng có lưu hành một câu nói cổ.

Trời của ta.

Rõ ràng nàng là một cái y sư, vì sao chém ra hai đao liền giết chết được quái vật rồi!

Hắn mới là kiếm khách, hắn chém hơn nửa ngày cơ mà!

Thật không khoa học!

Kiếm Tiên Tiên vừa kích động vừa tò mò mặt dày hỏi nàng, đây là kỹ năng che dấu gì vậy, tính ra đây là vấn đề khá tế nhị, nếu Mộc Phỉ không muốn thì có thể cự tuyệt không nói.

Mà Mộc Phỉ cũng không để ý, nàng nói cho Kiếm Tiên Tiên biết. Hắn liền hiểu, sở dĩ Phỉ tỷ của hắn có thể tạo ra bạo kích, là vì nàng vô ý mở ra hình thức tự chủ.

Hình thức tự chủ, là nói tới người chơi tự vận dụng kỹ năng của mình, mà muốn có thể vận dụng kỹ năng của bản thân cũng rất khó khăn.

Giống như hắn là kiếm khách giang hồ, các chiêu thức cơ bản có mười chiêu, hình thức tự chủ gồm các chiêu: thức, phách, chọn liêu, điểm, quải, thứ*… mỗi một động tác đều phải nhớ rõ ràng, mới có thể phát huy được uy lực của chiêu kiếm.

*Bùi: Mấy chiêu thức kiếm này, ta tìm các trang đều không ra, các nàng có biết xin góp ý cho ta nhá.

Kiếm Tiên Tiên nhớ không hết, theo hắn, đây chỉ là kiếm pháp giang hồ, chờ lên cấp cao bái nhập môn phái sẽ được học kiếm pháp cao cấp, lúc đó lại tập trung học cũng không muộn.

Lúc này hắn cảm thấy mình như đồ ngốc vậy, để được bạo kích, là phải sử dụng hình thức tự chủ đánh vào điểm yếu của quái.

Có lẽ đây là nguyên nhân khiến mọi người tôn sùng hình thức tự chủ, cao thủ chân chính khác người thường không phải chỉ là một chút.



Hiện tại, trong trò chơi xuất hiện rất nhiều chức nghiệp, có thể bọn họ đều đã trải qua rất nhiều huấn luyện chuyên môn, có thể mở ra hình thức tự chủ.

Mà Mộc Phỉ, một chút kinh nghiệm cũng không có, nàng có thể tạo ra bạo kích, đơn giản là do cách chém xuống vô cùng thô bạo. Có lẽ là kỹ năng “Chặt thịt” này, băm loạn cũng hơn các loại kỹ năng hoa lệ khác.

Vừa lúc nàng chém xuống đầu con sói, vừa là kích phát kỹ năng, lại đánh trúng nhược điểm của nó, thế là hai chiêu đã cho con sói về khu an toàn, à nhầm về với đất mẹ.

Kiếm Tiên Tiên vừa hâm mộ vừa ghen tị, “Phỉ tỷ, ngươi nói, có y sư như ngươi còn cần kiếm khách như ta làm gì?’’

Một kiếm khách, đánh nửa ngày quái mới chết, y sư bên này, chém hai đao liền chết!

Mộc Phỉ nghiêm túc nói, “Do ngươi hấp dẫn lực chú ý của nó.”

Nàng có thể chém một đao chuẩn xác, vẫn là do hắn kéo lực chú ý của con sói, nếu chỉ có một mình nàng, sợ là sẽ luống cuống chân tay ấy chứ.

Kiếm Tiên Tiên lại cảm thán, không nghĩ tới mình nói một câu nàng lại đáp nghiêm túc như thế, vừa cười vừa thân mật ôm vai nàng, “Hắc hắc, nguyên lai ta còn có chỗ hữu dụng, Phỉ tỷ ngàn vạn lần đừng vứt bỏ ta nhé.”

Bị người ta ôm vai, nàng không tự nhiên liền kéo tay hắn xuống, “Đi thôi.”

Nàng không trả lời hắn, bởi nàng biết, hai người mục tiêu khác nhau, trên đường có thể gặp nhau, chứ đường đi, chắc chắn không giống nhau.

Có thể chơi cùng nhau, liền quý trọng, sau này không đánh quái cùng nhau, nàng cũng phải học cách đối mặt một mình.

Kiếm Tiên Tiên nhìn tay mình, cảm giác thực vi diệu.

Đây là hắn bị ghét bỏ lần nữa?

Phỉ tỷ, tỷ có biết hay không, đây là ước mơ của vô cùng, vô cùng nhiều fan a…

Hắn chủ động thân thiết, đối phương lại còn không cảm kích?!

Trong cuộc đời hắn, người dám đối đãi hắn như thế, ngoài anh trai của hắn, cũng chỉ có duy nhất Mộc Phỉ nàng.

Lại nói, cảm giác Phỉ tỷ thực rất giống anh trai hắn, chẳng lẽ là anh trai giả?

Kiếm Tiên Tiên lại bị suy nghĩ linh tinh của mình làm kinh sợ.

“Tiên Tiên, có đi không?” Mộc Phỉ đã đi phía trước ngoái đầu lại hỏi.

“Ai, đi, lập tức tới!” Kiếm Tiên Tiên nói xong, liền phản ứng, “Không đúng, Phỉ tỷ, ngươi đừng gọi ta là Tiên Tiên!”

“Nga, nhanh lên, ở đây có một con sói.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play