Lấy phương thức liên lạc của Thầm Kiều Duy quá đơn giản, vào diễn đàn hỏi ẩn danh một chút đã hỏi ra được.
Nhưng tôi không dám dùng wechat của mình, tôi đã dùng skin sử thi trong trò chơi vương giả, mượn wechat của em họ một chút.
Sau khi chắc chắn vòng bạn bè đã được khoá kỹ càng, thông tin cũng chính xác, tôi gửi lời mời kết bạn cho cậu ấy…
“Chào học trưởng, em là niên muôi của anh, có chuyện muốn hỏi ý kiến anh một chút.”
Một tiếng trôi qua, không ai trả lời.
Lạnh lùng như thế?
Tôi lại gửi lời mời kết bạn lần nữa…
“Chào học trưởng, em thật sự có việc gấp muốn hỏi ý kiến anh.”
Lại thêm một tiếng trôi qua, không có động tĩnh gì.
Chẳng lẽ bởi vì bình thường có quá nhiều nữ sinh kết bạn với Thẩm Kiều Duy, thế nên cậu ấy tự động bỏ qu?
Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể sử dụng đòn sát thủ…
“Chào học tưởng, nghe nói quần lót của bạn anh bị trộm.”
Quả nhiên những lời này có hiệu quả, nửa tiếng sau, Thẩm Kiều Duy chấp nhận lời mời kết bạn của tôi.
[Thẩm Kiều Duy: Xin lỗi, mới vừa rồi tôi đang trong giờ tự học, không chú ý điện thoại di động.]
Tôi: …
Hoá ra là vì lý do này sao?
[Thẩm Kiều Duy: Quần lót của bạn tôi bị trộm? Bạn nghe ai nói thế?]
[Tôi linh hoạt một chút: Em phải giữ bí mật.
Thẩm Kiều Duy vẫn chưa trả lời.
[Tôi tiếp tục nói bừa: Học trưởng, là thế này, trên đường bạn em có nhặt được một cái quần lót, hiệu CK, màu đen. Anh có thể nói cho em biết, người bạn bị trộm quần lót là ai được không? Bằng cách đó bọn em có thể xác nhận với anh ấy.]
Sau khi gửi tin nhắn, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Quả nhiên lý do này hợp lý nhất.
Vì để xác nhận, Thẩm Kiều Duy nhất định sẽ nói cho tôi biết, rốt cuộc ai bị mất quần lót.
Đến lúc đó cho dù là lén trả lại hay trả tiền cho đối phương, hay mua một cái mới, tóm lại lương tâm tôi sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Nhưng một lúc lâu Thẩm Kiều Duy vẫn không trả lời.
[Tôi: Học trưởng?]
[Thẩm Kiều Duy: Là tôi]
[Tôi: ???]
[Thầm Kiều Duy: Người bị mấy quần lót, là tôi.]
[Thẩm Kiều Duy: Cho hỏi bạn là?]
Tôi: …
Tôi nhanh chóng chặn cậu ấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT