Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương (妾在山阳) Thể loại: Tiên hiệp tu chân, xuyên sách, chủ thụ, tự công tự thụ, cổ trang, HE. CP: thịnh thế mỹ nhan chậm tiêu thụ X trọng sinh hắc hóa công Bìa: Huyết Nhiễm Mạn Châu Sa Editor:
Huyết Nhiễm Mạn Châu Sa (Văn án), Fio
Văn án
Thị giác của công:
Bùi Cảnh cũng biết sơ lược bối cảnh, cốt truyện của tiểu thuyết, vậy nên xuyên thư rồi, cũng hiểu được mình cần làm gì.
Nếu theo kịch bản, hắn cần nhận nam chính thành đệ tử, mà nam chính thì vốn mang vận mệnh nhấp nhô, hắn sẽ phải dùng tình cảm để khiến nam chính hướng thiện, đồng thời tạo thiện cảm, phải ôm thật chặt cái đùi to này, đừng để nam chính biến thành người tàn nhẫn, ác độc, không từ thủ đoạn
Nhưng mà cuối cùng nội dung kịch bản bằng một cách vi diệu nào đó không kịp trở tay, nam chính đại nhân vẫn hắc cmn hóa.
Vị nam chính đại nhân hắc hóa cũng phải hắc hóa một cách triệt để oanh oanh liệt liệt. Gã ta tự tay cắt đứt gân mạch của hắn, phế đi một thân tu vi của hắn, diệt sạch sư môn của hắn, đẩy hắn xuống địa ngục vô tận, tiếng nhơ muôn đời.
Đối với kẻ phá hoại cốt truyện kịch bản như vậy, Bùi Cảnh bày tỏ: Ha ha, thật thú cmn vị. 🙂
Vì thế ở trong địa ngục, hắn cũng hắc hóa luôn.
Bước ra khỏi động Vạn Quỷ, vị tiên tôn khoác bạch y trước kia biến thành huyết sắc Tu La, một kiếm chém đứt tứ chi nam chính đại nhân, khiến thế giới trong sách này sụp đổ cái rầm.
Cứ nghĩ rằng đây là một cái kết lãng xẹt, không ngờ tới, thực ra đây mới là mở đầu.
Hắn trùng sinh sống lại.
Chỉ có điều… thân thể hắn trọng sinh vào lại không phải thân thể cũ của hắn kiếp trước.
Thị giác của thụ
Bùi Cảnh sau khi xuyên thư, việc đầu tiên phải làm là đi tìm nam chính đại nhân, sau đó thu nhận hắn ta làm đệ tử. Trải qua một hồi gian nan tìm kiếm, tại một xó xỉnh nào đó, y rốt cuộc cũng tìm được.
Bùi Cảnh mừng như mở cờ trong bụng, cúi người, đưa bàn tay về phía nam chính đại nhân, cười tươi như hoa: “Anh bạn nhỏ, ngươi có muốn bái nhập môn hạ của ta, nhận ta làm thầy hay không?”
Nam chính ngẩng cái đầu nhỏ bù xù dơ hầy lên, mặt đầy ngơ ngác nhìn y.
Nam chính đại nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đúng lúc này, có một giọng nói đáp lại lời Bùi Cảnh.
Người kia cả người mặc đồ đen, dung mạo vừa diễm lệ vừa quỷ quyệt. Hắn mỉm cười, xinh đẹp mà nguy hiểm: “Tiên quân, người thấy ta thế nào?”
Bùi Cảnh: “???” Wtf?
Cứ như vậy y liền một lúc đã thu nhận được hai đệ tử, nghĩ đi nghĩ lại hình như cũng rất lời… Ây —— khoan đã, chờ chút, làm sao cứ cảm thấy tình huống có chút sai sai…?
Lưu ý:
1, Tự công tự thụ! Tự công tự thụ! Tự công tự thụ! (trọng điểm!! Điều quan trọng nhắc ba lần)
2, Ngọt sâu cả răng ~
3, Từ chối mọi thể loại công kích thân phận nhân vật (?)
4, Editor thêm: Văn án rất lừa tình. Không phải sư đồ luyến.