Lúc Dung Vũ Ca đi tới phòng ăn, nàng thay một chiếc váy dài màu đỏ, che đi vết bầm tím trên đầu gối, tóc xõa xuống, ngoại trừ ánh mắt còn có chút đỏ, cả người đã không còn chật vật nữa.

Cũng không biết có phải là ảnh hưởng của những lời nói vừa rồi của Dung Trực hay không, Cao Nhã Trinh luôn cảm thấy Dung Vũ Ca lúc này tựa hồ có chút không giống lúc trước, hình như càng đẹp hơn, gương mặt trẻ tuổi xinh đẹp tuyệt tục không có biến hóa quá lớn, nhưng tư chất đặc biệt thuộc về nữ nhân càng nồng đậm hơn một chút. So sánh với vừa rồi thì giống như đổi thành một người khác. Dung Vũ Ca như vậy mới là bộ dáng Cao Nhã Trinh muốn nhìn thấy.

Các loại thức ăn ngon thịnh soạn đã bày đầy bàn ăn, tuy rằng cha mẹ cũng không cố ý chờ nàng đến rồi mới ăn nhưng hiển nhiên bọn họ cũng vừa mới ăn cơm không lâu, hẳn là đang chờ nàng.

Dung Vũ Ca vội vàng đi tới vị trí của mình ngồi xuống, nhìn về phía Cao Nhã Trinh, chỉ thấy Cao Nhã Trinh mặt không chút đổi sắc, thờ ơ, tự mình dùng cơm. Mẹ quả nhiên vẫn giống như kiếp trước, trong nóng ngoài lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play