Đừng nói là Cao Nhã Trinh, ngay cả Dung Trực ở một bên cũng bị cảm xúc bi thương của Dung Vũ Ca dọa sợ, cảm xúc này quá nặng, giống như đã trải qua sinh tử biệt ly.

"Thực xin lỗi, con lần lượt đều tổn thương lòng mẫu thân, bất hiếu như thế..." Dung Vũ Ca nghẹn ngào lặp đi lặp lại lời nói vừa rồi, áy náy, hối hận gõ vào nội tâm Dung Vũ Ca, tự trách cùng áy náy giống như mây đen bao phủ trong lòng Dung Vũ Ca, cảm xúc mưa liên miên không dứt không ngừng.

Cao Nhã Trinh nhìn Dung Vũ Ca, cuối cùng vẫn không thể chịu được Dung Vũ Ca như vậy, bà sinh ra Dung Vũ Ca nên hy vọng nàng tốt đẹp, bà ngược lại tình nguyện nhin Dung Vũ Ca tiếp tục vô lương tâm ở bên cạnh Vệ Minh Khê cười đến quên cha mẹ, tốt hơn là nằm sấp bên chân bà khóc đến bi thương muốn chết. Trong nháy mắt này, Cao Nhã Trinh dường như không để ý đến hành động trước đó của Dung Vũ Ca.

“Đủ rồi, người không biết chuyện còn tưởng rằng cậu khóc tang cha mẹ ruột, ta và ba cậu còn chưa chết!” Cao Nhã Trinh vì không muốn Dung Vũ Ca tiếp tục đắm chìm trong cảm xúc của mình mà lớn tiếng quát lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play