"Vậy mau ăn sáng đi." Vệ Minh Khê thầm nghĩ Dung Vũ Ca sáng sớm đã đến căng tin mua bữa sáng chắc hẳn là do đói quá, vì thế buông Dung Vũ Ca ra.
"Trước khi ăn, chị hôn em trước đi, vừa rồi chị không nhìn thấy em nhất định rất hoảng hốt, hôn em thì có thể bình tĩnh lại." Dung Vũ Ca xoay người đối mặt Vệ Minh Khê, nghiêm trang nói bậy.
Vệ Minh Khê nghe vậy liền cười cười, trong mắt tràn đầy sủng nịch, khi cô nhìn thấy Dung Vũ Ca thì đã an tâm rồi, có lẽ hôn một lần sẽ càng an tâm hơn. Cô đưa tay ôm lấy eo nhỏ của Dung Vũ Ca, hơi dùng lực liền khiến cho Dung Vũ Ca dán gần vào cô hơn, môi cô dán lên cánh môi xinh đẹp mê người của Dung Vũ Ca. Lại thò đầu lưỡi ra, nhẹ nhàng miêu tả cánh môi Dung Vũ Ca, cực kỳ ôn nhu triền miên.
Dung Vũ Ca thật sự cảm giác Vệ Minh Khê hiện giờ đối với mình gần như có cầu tất ứng, nếu đổi lại là trước kia, Vệ Minh Khê nhất định sẽ đỏ mặt, mặc dù cũng đáp ứng nàng nhưng chỉ là thẹn thùng hôn một cái sẽ rút lui. Vệ Minh Khê bây giờ rõ ràng yêu cô hơn trước kia, đây là sự thật, Dung Vũ Ca đối với chuyện này không chút hoài nghi. Dung Vũ Ca cảm thấy trên đời này không ai yêu Vệ Minh Khê hơn nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT