"Vũ Ca, chị yêu em." Đây là lời Vệ Minh Khê nói đêm qua trước khi đi ngủ.
Dung Vũ Ca nhớ kỹ những lời này, càng nhớ đến càng ngọt ngào, dư vị vô cùng rõ ràng đến nỗi Vệ Minh Khê đã ngủ hồi lâu nhưng Dung Vũ Ca vẫn không ngủ được, cũng không biết nàng nhìn khuôn mặt khi ngủ của Vệ Minh Khê rồi cười ngốc nghếch đến mức nào. Cũng không biết qua bao lâu, nàng mới ngoan ngoãn nằm nghiêng người gần Vệ Minh Khê, cảm thụ hô hấp của Vệ Minh Khê, sau khi điều chỉnh hô hấp của nàng giống như cô, chậm rãi an tâm ngủ với nụ cười xinh đẹp mỹ mãn.
Dung Vũ Ca ngủ muộn nhưng tỉnh dậy sớm. Nàng vừa mở mắt đã nhìn thấy Vệ Minh Khê gần trong gang tấc cùng với làn da mềm mại ấm áp có thể chạm đến, nàng nhẹ nhàng chạm vào, thứ nàng chạm không chỉ là da thịt Vệ Minh Khê mà còn có trái tim mình. Dung Vũ Ca nhớ tới tình yêu nhẹ nhàng nỉ non trước khi đi ngủ của Vệ Minh Khê, nàng hoàn toàn không ngủ được bởi vì tâm tình quá tốt.
Dung Vũ Ca không dám lấy tay chạm vào mặt Vệ Minh Khê, sợ quấy nhiễu giấc mộng đẹp của cô, nàng cũng không muốn ngủ thêm vì thế dùng tầm mắt từng chút từng chút miêu tả ngũ quan Vệ Minh Khê, cho dù nàng đã vẽ qua vô số lần nhưng vẫn không ngại nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT