Xuyên Thành Em Gái Đối Thủ Idol Nhà Mình

Chương 1


1 năm

trướctiếp

Tiệc tối hoạt động ngày 11-11.

Lục An An một tay cầm lightstick một tay cầm di động, đầu đội biểu ngữ viết tên Thịnh Hành, hòa nhập vào bên trong một biển đèn led hồng của các fans.

Hiện tại người đang biểu diễn trên sân khấu là một người khác, cô cúi đầu chơi di động đợi đến lúc anh trai lên sân khấu.

Lục An An là một ‘fans hâm mộ siêu cấp chuyên theo đuổi ngôi sao’, từ sau khi lên cấp ba cô lỡ chân lọt vào hố của Thịnh Hành, đến bây giờ yêu anh trai đã được năm năm, cô yêu Thịnh Hành yêu đến thâm trầm. Chỉ cần là hoạt động của Thịnh Hành, Lục An An đều sẽ nghĩ cách tham gia cho bằng được.

Trong lúc chờ đợi đến lượt Thịnh Hành ra biểu diễn, cô lên weibo lướt vòng bạn bè một chút, di động trong tay đột nhiên điên cuồng rung lên, là một fan nữ hôm nay không thể đến xem Thịnh Hành gửi tin nhắn tới.

[ An An! An An! Mau ra xem hot search! Lục Diên chạy rồi. ]

Lục An An: [? ? ? ]

[ Chính là có tin nói Lục Diên sẽ vắng mặt trong tiệc tối hoạt động ngày hôm nay đó, có người nhìn thấy anh ta ở sân bay hắn. ]

[ Cậu mau lên Weibo xem đi, rất là hot đó. ]

[ Má ơi! Quả thực quá là vui vẻ, nhà bọn họ còn muốn đối địch với anh trai, ha ha ha, lần này đến cả fans của anh ta cũng mắng anh ta rồi, bỏ tiền mua vé đến xem anh ta biểu diễn, kết quả anh ta lâm thời chạy mất. ]

Lục An An click mở Weibo, liếc mắt một cái liền thấy được tin tức # Hiện trường Lục Diên lâm trận bỏ chạy khỏi tiệc tối #, phía sau còn có một chữ “Bạo”.

Vừa Click vào tin liền thấy ở bên dưới tất cả đều là tiếng mắng của fans nhà mình, còn có cả fans mấy nhà khác đang cười trên sự đau khổ của người khác. Vui vẻ nhất hẳn là fans của Thịnh Hành, cũng chính là đám người Lục An An.

Làm fans của Thịnh Hành, các cô ấy ghét nhất chính là Lục Diên.

Nguyên nhân là vì Lục Diên cùng Thịnh Hành hiện nay là hai ngôi sao trẻ có lưu lượng lớn nhất trong giới, nhưng hai người lại ra mắt trong cùng một khoảng thời gian, thậm chí kể cả mặt mũi hay là khí chất đều có điểm tương đồng, đến cả năng lực cá nhân hay các phương diện khác đều không phân cao thấp.

Chính vì vậy nên fans hai nhà thường xuyên đối địch với nhau.

Không phải nhà ngươi diss nhà ta thì chính là nhà ta diss nhà ngươi. Hơn nữa luôn có mấy account marketing đứng ra dẫn dắt thêm tiết tấu, hai nhà cãi nhau xong còn thường xuyên đưa nhau lên hot search.

Đương nhiên Lục An An cũng không thích Lục Diên, cô thân là fan trung thành của Thịnh Hành, còn thuộc về hàng ngũ fans em gái, chính là cái loại fans ‘anh trai luôn là tốt nhất em yêu anh trai nhất anh trai là tốt nhất thế giới’, chính vì vậy, đối với Lục Diên… Tuy cô không chủ động bôi đen, nhưng cũng thật sự có một chút chán ghét.

Muốn nói cô ghét nhất điểm nào ở Lục Diên thì đại khái chính là, Lục Diên lại tự nhận mình là —— “Anh trai quốc dân”, còn thường xuyên dựa vào cái đề tài này xào lên hot search.

Anh trai có một đối thủ như vậy cô đương nhiên là cảm thấy phiền chán.

Ngươi nói đối địch thì cứ đối địch đi, kéo người nhà ra để xào đề tài cái gì! Làm ra vẻ!

Cho nên Lục Diên vừa đi, fans Thịnh Hành quả thực chính là cùng nổ pháo chúc mừng trên Weibo. Lục An An cũng rất vui vẻ, còn đăng tận ba bài lên Weibo của mình.

Lát sau, Thịnh Hành lên sân khấu, toàn trường lập tức sôi trào!

Lục An An cũng ngẩng đầu lên nhìn, dưới ánh đèn lóng lánh, một chàng trai mặc áo gió dài sẫm màu xuất hiện trên sân khấu, khí chất anh phi phàm, thân hình anh cao lớn, khuôn mặt lại đẹp trai, trên mũi còn đỡ một chiếc kính không vành, khóe môi anh cười nhẹ, ánh mắt nhìn xuống một vùng biển hồng bên dưới, nụ cười càng tươi hơn.

Chỉ một cái cười yếu ớt như vậy cũng khiến cho những nữ sinh ở đây thét lên chói tai liên tục.

“A a a a a anh trai anh trai! !”

“Anh trai nhìn em đi! Em ở đây!”

“Má nó, đêm nay anh trai đẹp muốn chết!”

“A a a a a a em chết mất!”

Lục An An cũng không ngoại lệ, cô bị tạo hình nhã nhặn bại hoại của Thịnh Hành ngày hôm nháy mắt hạ gục.

A a a a a a van cầu anh đừng tiếp tục toả ra mị lực nữa mà, tất cả cuộc sống của em đều dâng hiến cho anh có được hay không! !

Sức cuốn hút của Thịnh Hành trên sân khấu từ trước đến giờ đều rất mạnh, anh hắng giọng một chút lấy hơi, thanh tuyến ổn định cất lên tiếng hát, để cho toàn bộ những người ở trong hiện trường thỏa mãn.

Mãi đến tận khi ca khúc cuối cùng kết thúc, tất cả mọi người vẫn còn chưa đã thèm.

Không có chút nào ngoài ý muốn, Thịnh Hành vừa ra sân liền lên hot search, vô số fans vì anh trai phất cờ hò reo.

*

Tiệc tối kết thúc, Lục An An vừa lướt Weibo vừa về nhà.

Cô đem tất cả ảnh trong máy ảnh cùng video trong điện thoại di động truyền sang máy tính, chuẩn bị sửa ảnh và cắt video phát lên Weibo.

Còn chưa kịp làm xong, nhóm chat của các fans lại đột nhiên điên cuồng gửi thông báo tới khiến cho di động của cô rung lên không ngừng.

Chỉ là lần này. . . Chủ đề không phải là ảnh chụp của anh trai mà lại là một tin nóng liên quan tới Lục Diên.

[ Má nó! Tui vừa dạo quanh trang tin nóng Bát Tổ, có người nói lần này Lục Diên vắng mặt ở hiện trường hoạt động là vì em gái anh ta xảy ra chuyện. ]

[ ? ? ?]

[ Nhà Lục Diên rốt cục có thấy phiền hay không đây, tại sao lại đem em gái lên lăng xê nữa rồi. ]

[Tui cũng thực sự là phục rồi, Lục Diên kia có phải chỉ biết tìm mỗi một cái cớ này thôi hay không, lần trước hình như cũng vậy. . . Ba lần sói tới còn không khiến cho fans của anh ta ăn đủ giáo huấn hả? ]

[ Đột nhiên cảm thấy thật đồng tình cho fans của Lục Diên. ]

[. . . ]

Lục An An đọc mấy lời này, theo bản năng nhíu mày.

Nói thật, thật sự bây giờ cô nhìn đến tin tức có liên quan tới em gái của Lục Diên… Theo bản năng sinh ra một chút phản cảm.

Đột nhiên, có một fans gửi tới tin nhắn riêng cho cô: [ An An, cậu đã xem tin tức chưa? ]

Lục An An: [ Vừa xem rồi. ]

Fans nọ: [ Cậu cảm thấy đấy có phải là sự thật hay không? ]

Lục An An suy nghĩ một chút: [ Không biết, nhưng Lục Diên không phải là người sẽ lâm thời lỡ hẹn, tớ đoán là anh ta thật sự có việc gấp. ]

Fans nọ: [ Tớ cũng cảm thấy như vậy. . . Cho nên bây giờ khi nhìn mọi người nói anh ta gạt người thì có chút không thoải mái, tâm lý này của tớ có phải là hơi không tốt hay không. ]

Lục An An: [Không đâu, tâm lý này rất bình thường, trước khi chân tướng chưa được hé lộ thì không nên nói gì.]

Fans nọ: [ Được. ]

Lục An An không thích Lục Diên là một chuyện, nhưng lỡ như người ta thật sự là có chuyện gấp thì sao. Cô đối với mấy chuyện này cũng không quá quan tâm, chỉ có khi nào antifans nhục mạ Thịnh Hành cô mới tức giận ra tay, còn lại thì cô cũng chỉ coi như là đọc tin cho vui mà thôi, đều không để trong lòng.

Đem thông báo của nhóm chat fans sửa thành không làm phiền, Lục An An bắt đầu chăm chú sửa ảnh cho Thịnh Hành.

Sau khi sửa xong, Lục An An định đi rửa mặt nghỉ ngơi, kết quả “Ầm” đất một tiếng, cô té ngã trong ở phòng tắm.

Trong một giây khép mắt lại khi té xuống, Lục An An chỉ có một ý nghĩ —— ảnh cô sửa xong còn chưa có đăng lên mà.

Lần thứ hai mở mắt ra, bên cạnh cô có một vị bác sĩ mặc áo blouse và vài y tá vây quanh, gần đó còn có người phụ nữ trung niên đang đứng với vẻ mặt nôn nóng.

“An An, An An con cảm thấy thế nào?”

“Tỉnh rồi!”

“. . .”

Lục An An mặt mày kinh ngạc lại mơ màng nhìn một màn trước mắt, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Bác sĩ thì cô có thể hiểu được, nhưng mà người phụ nữ đang đứng ở kia nhìn cô mừng đến phát khóc là ai vậy?

Trong số những người cô quen không có nhân vật này nha.

Nửa giờ sau, Lục An An khép mắt lại tiêu hóa những tin tức bản thân vừa nhận được.

Người phụ nữ đang đứng cách cô không xa. . . Là mẹ của cô.

Hiện tại cô là Lục An An, tên không thay đổi, nhưng thân phận thay đổi.

Lúc đó cô tắm té một cái ở trong phòng, đã chết, sau đó thì xuyên vào trong thân thể này.

Có một điểm càng quan trọng là —— Lục An An này từ nhỏ thân thể bệnh tật ốm yếu, thậm chí thầy tướng số còn nói cô ấy sẽ sống không quá hai mươi tuổi.

Mấy tiếng trước, nguyên chủ đã bởi vì sức sống khô cạn mà rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh, các bác sĩ cũng đã lắc đầu với cha mẹ nhà họ Lục, còn dặn dò bọn họ nén bi thương.

Đương nhiên, còn có một chuyện không thể bỏ qua—— nguyên chủ Lục An An này, vậy mà lại là cô em gái ruột vẫn luôn bị Lục Diên treo ở trên miệng kia!

Nói cách khác, cô. . . Sau khi té một cái, tỉnh lại đã trở thành em gái ruột của Lục Diên – cuồng ma siêu cấp yêu chiều em gái.

Trời ạ, đây là cái chuyện xưa máu chó phát điên gì thế!

Đang nghĩ ngợi, trong đầu của cô lại lần nữa xuất hiện một âm thanh, là của cái hệ thống vừa báo thân phận cho cô.

—— “Cô hiểu chưa?”

Lục An An chớp mắt một cái, không thể tin tưởng hỏi: “Vậy thân thể này có thế tiếp tục sống sau khi tôi đến chứ?”

—— “Đương nhiên không được”

—— “Muốn tiếp tục sống, cô phải hoàn thành các nhiệm vụ hệ thống đưa ra.”

“Nếu như tôi không làm thì sao.”

—— “Vậy thì trong ngày hôm nay cô sẽ chết, thế giới trước đó cũng không thể quay về!”

Lục An An im lặng vài giây, cân nhắc một chút mới hỏi tiếp: “Nhiệm vụ là gì?”

—— “Quan hệ của Lục An An và Lục Diên không tốt, cô phải làm dịu quan hệ của anh em bọn họ.”

Lục An An suýt chút nữa hoài nghi chính mình nghe nhầm: ” Quan hệ của Lục Diên và em gái của anh ta không tốt?”

Sao bảo là Anh trai quốc dân cơ mà? !

—— “Đúng vậy, bọn họ không sống ở bên nhau từ nhỏ, Lục An An không chỉ bài xích mà còn rất chống cự Lục Diên.”

Lục An An: “. . .”

Vừa đúng dịp, cô đây cũng bài xích Lục Diên.

Hệ thống: —— “Vì mạng sống, cô nhất định phải làm nhiệm vụ ở trước mặt Lục Diên, có như vậy tính mạng của cô mới có thể được kéo dài.”

Mí mắt Lục An An co giật một chút: “. . . Tại sao nhiệm vụ của mày lại có quan hệ với Lục Diên.”

Lúc trước Lục An An cũng rất hay đọc tiểu thuyết, đối với cái chuyện đột nhiên sống lại rồi xuyên qua này mặc dù ban đầu có khiếp sợ, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp thu.

—— “Bởi vì, cô đã trói định với “hệ thống tình cảm anh trai em gái cảm động đất trời” là tôi đây.”

Nghe thấy cái tên này, Lục An An suýt chút nữa muốn quay về phòng tắm té lại một cái.

“Cái quái gì cơ?”

—— “Ai nha, hệ thống chúng ta còn có một cái tên chung khác.”

“Là gì?”

—— “Hệ thống thả rắm cầu vồng.”

Cơ tim Lục An An tắc nghẽn vài giây, thấp thỏm bất an hỏi: ” Cái từ ‘thả rắm cầu vồng’ có phải là cái ý tứ kia không?”

(彩虹屁: ngôn ngữ mạng, dịch thô là “cái rắm cầu vồng, dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng như cầu vồng)

—— “Không sai, tôi sẽ tùy lúc tuyên bố nhiệm vụ, mỗi một nhiệm vụ có điểm sinh mệnh là 1, chính là một ngày sinh mệnh.”

Lục An An: “? ? ?”

—— “Nhắc nhở hữu nghị, hiện tại giá trị sinh mệnh của cô là 1.”

Lục An An hít sâu một hơi, sắp xếp lại những tin tức mình vừa nghe được: “Ý của mày là, nếu như ngày hôm nay tao không tặng Lục Diên một cái rắm cầu vồng thì sẽ ngỏm củ tỏi lần thứ hai?”

—— “Đúng vậy..”

“. . .”

Nói thật, bảo Lục An An gửi rắm cầu vồng cho đối thủ của idol, cô thật sự có chút không làm được.

Hay là thôi cứ để cô đi vào nhà vệ sinh té chết thêm lần nữa cho rồi!

Cái ý niệm này mới vừa chợt lóe lên, trong đầu lần thứ hai nhảy ra âm thanh của hệ thống: —— “Một tháng sau, Thịnh Hành sẽ cử hành Concert sau ba năm mới có ở thành phố B.”

Kể từ sau khi Thịnh Hành tập trung vào sự nghiệp diễn xuất, đã ba năm rồi anh không tổ chức Concert.

Năm đó Lục An An lọt hố Thịnh Hành bởi vì nghe được một bài hát của anh, càng quan trọng hơn là, phiên bản hát trực tiếp của bài hát đó cô còn chưa từng nghe qua, đây là tiếc nuối to lớn kể từ khi trở thành fans Thịnh Hành của cô.

Lần Concert sau ba năm mới được tổ chức này, phía Thịnh Hành từ rất sớm đã rò rỉ ra vài tin tức, trong đó có —— danh sách những bài hát mà Thịnh Hành sẽ biểu diễn trong buổi Concert, trùng hợp thay, trong danh sách có tên của bài hát mà cô yêu thích nhất đó.

Vì để cướp được chiếc vé vào Concert quý giá kia, Lục An An thậm chí đã vét sạch toàn bộ gia sản của mình ra luôn rồi.

Lục An An: “. . .”

Vì buổi biểu diễn của Thịnh Hành, cô nhịn.

Cơ tim Lục An An tắc nghẽn một chút, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Nhiệm vụ hôm nay là gì?”

—— ” nhiệm vụ hôm nay: Khen anh trai đẹp trai hơn Thịnh Hành.”

Lục An An: “. . . ?”

Cô yên tĩnh vài giây, mặt không cảm xúc hỏi: “Hệ thống tình cảm anh trai em gái cảm động đất trời của bọn mày có khoa chỉnh hình không?”

Mới vừa hỏi xong, cửa phòng bệnh bị người đẩy ra, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần tây đen đi vào, vẻ mặt của anh rất sốt ruột, vừa vào liền trực tiếp đi tới bên cạnh Lục An An.

“An An.”

Lục An An ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của người đàn ông đó.

Lục Diên. . . Là đối thủ Lục Diên của idol nhà mình! ! !

“. . .”

Lục Diên cúi đầu nhìn cô, trong đôi mắt tất cả đều là lo lắng: “Bây giờ em có còn chỗ nào không thoải mái hay không?”

Lục An An có chút không biết phải làm sao.

Nói thật. . .Với tình trạng của cô bây giờ, muốn lập tức chuyển biến từ quan hệ thù địch lâu năm sang em gái ruột của đối thủ người mình yêu mến, thật sự hơi khó chuyển biến.

Cô còn chưa kịp nói chuyện, tay Lục Diên đã nhấc lên, nhưng lúc này Lục An An lại theo bản năng mà. . . né tránh.

Lục Diên ngẩn ra, con ngươi tối sầm lại, không chút biến sắc thu tay về, quay đầu lại nhìn về phía đôi vợ chồng trung niên bên cạnh: “Ba mẹ, bác sĩ đã kiểm tra toàn thân cho em ấy chưa?”

Mẹ Lục khẽ gật đầu: “Đã kiểm tra rồi.”

Viền mắt của bà hơi đỏ, âm thanh phát ra nghẹn ngào, chắc hẳn là do đã khóc quá nhiều.

“Bác sĩ nói tạm thời không tra ra bất kì vấn đề gì.”

Lục Diên nhíu mày, liếc nhìn Lục An An: “Con đi qua chỗ bác sĩ bên kia xem.”

“Chờ đã.”

Lúc này hệ thống đang liên tục thúc giục trong đầu Lục An An mau mau làm nhiệm vụ.

Cô nhìn vào biểu tình kinh ngạc của Lục Diên, ở trong lòng yên lặng sám hối năm phút với Thịnh Hành, mãi mới có thể há miệng thở dốc nghẹn ra một câu: “. . . Anh, hôm nay… nhìn anh hơi đẹp trai.”

Lục Diên: “. . . ?”

Mẹ Lục cùng cha Lục khiếp sợ nhìn cô: “An An?”

Lục An An hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn ba người: “A?”

Cô làm bộ nhìn không hiểu khiếp sợ trong đáy mắt ba người, cuốn lấy ga trải giường màu trắng nói: “Con…con đã nói gì sai sao?”

Ba người quay ra nhìn nhau, sau đó cứ như đã hẹn trước nhất trí lắc đầu.

Lục An An thầm thở phào, cơn giận này còn chưa kịp xả ra thì thanh âm đáng ghét của hệ thống thối tha kia lại phát ra.

—— “Không đúng.”

Lục An An: “Có cái gì không đúng?”

—— “Cô phải nói, anh trai đẹp trai hơn Thịnh Hành.”

Lục An An: “. . . Đẹp trai cái rắm!”

—— “Thừa thế xông lên đi.”

Lục An An từ từ nhắm mắt, cắn răng nghiến lợi nói: “Anh trai, tạo hình hôm nay của anh đẹp trai hơn Thịnh Hành.”

—— “Chúc mừng cô, thu được một ngày giá trị sinh mệnh.”

Lục An An: Ha hả.

*

Bên trong phòng bệnh lần thứ hai rơi vào yên tĩnh, Lục An An nằm ở trên giường, nhìn vào khuôn mặt khiếp sợ của ba người cha Lục, mẹ Lục và Lục Diên. . . Rất chi là muốn đi té một cái.

Chẳng qua là —— con người chỉ cần sau khi trải qua qua một ít chuyện, sẽ đặc biệt quý trọng sinh mệnh.

Ví dụ như cô hiện tại.

Cô liếc mắt nhìn ra bên ngoài, cha mẹ Lục cùng Lục Diên vẫn đang sững sờ đứng ở nơi đó.

Mẹ Lục vẻ mặt căng thẳng nhìn Lục Diên: “Làm sao bây giờ a Diên.”

Bà bật khóc: “Em gái của con tỉnh lại nhưng mà đầu óc lại không bình thường!”

Lục Diên: “. . .”

Mẹ Lục tiếp tục bổ thêm một đao: “Con bé từ trước tới nay chưa bao giờ khen con đẹp trai.”

Cha Lục nghe thế lại cẩn thận nói: “Có khi nào ngày hôm nay a Diên thật sự đẹp trai hay không?”

Mẹ Lục trừng mắt nhìn ông: “Từ ngày đầu tiên gặp An An, con bé đã rất ghét anh của nó rồi, ông nghĩ nó có thể khen thằng bé được hay không?”

Nói xong, Mẹ Lục cảm thấy mình miêu tả còn chưa đủ, tiếp tục nói: “Ở trong lòng của An An, đến cả Thịnh Hành cũng đẹp trai hơn anh trai con bé, càng có mị lực hơn anh trai con bé ông có hiểu hay không.”

Cha Lục: “. . .”

Lục Diên: “. . .”

Đột nhiên tim cảm thấy có chút đau là vì sao đây, trong lòng em gái, anh đã không đẹp trai thì thôi, thậm chí ngay cả đối thủ cũng không sánh nổi là sao!

Ba người lại nhìn nhau thêm một lát nữa, cuối cùng Lục Diên đề nghị: “Để con đi tìm một vị bác sĩ khoa thần kinh kiểm tra cho An An một chút.”

Mẹ Lục bất đắc dĩ: “Cũng chỉ có thể như vậy.”

Lại bị kéo đi kiểm tra một phen, Lục An An thật sự rất muốn đi té một cái, ngã vào trong quan tài luôn cho nhanh!

Cả nhà này đang suy nghĩ cái gì vậy!!

Khen người một câu cũng không được hay sao?!

Thế mà lại cho rằng tinh thần của cô xuất hiện vấn đề!

Cuộc sống này thật sự quá khó khăn.

Nhìn vào ba người đang đứng cách đó không xa trừng trừng nhìn mình chằm chằm, Lục An An lấy điên thoại di động của mình ra.

Thật sự thần kỳ, cô thế mà lại có thể mở khóa được nha.

Cô tìm kiếm app Weibo trong di động, lập tức nhấn vào, ở trong lòng còn xin lỗi vô số lần khi click mở.

Cô kinh ngạc phát hiện. . . Nguyên chủ thực ra có ấn follow Lục Diên.

Nghĩ nghĩ, cô chần chờ vài giây, đăng xuất khỏi Weibo của nguyên chủ, hỏi hệ thống trong đầu: “Tôi có thể đăng nhập vào Weibo ban đầu của tôi không?”

—— “Không thể, tất cả mọi thứ liên quan tới cô đều đã biến mất rồi.”

Lục An An: “. . . Á “

Ngón tay của cô có chút khựng lại, sau đó không chút do dự một lần nữa đăng kí một nick Weibo mới, sau khi sửa đổi thành đặc biệt quan tâm Thịnh Hành thì lập tức đăng lên một Weibo đầu tiên.

@ Mỗi ngày yêu anh trai một trăm lần: Ô ô ô ô, thật xin lỗi anh trai, em đã vì mạng sống mà chùn bước khom lưng ô ô ô ô!!! Trong đáy lòng của em anh vĩnh viễn đẹp trai hơn rất nhiều rất nhiều rất nhiều lần Lục Diên! Mắt anh chính là vì sao lấp lánh tỏa sáng trong màn đêm đen của vũ trụ mênh mông, lông mi anh trai cong vút đến độ em có thể chơi đánh đu, biểu hiện ở trên sân khấu của anh trai chính là hoàn mỹ không gì sánh kịp, mỗi ngày đều yêu anh trai nhất @ Thịnh Hành.

Sau khi phát weibo xong, Lục An An cũng không cảm thấy có gì “Quá trớn” .

Cuộc sống thật không dễ dàng, sinh hoạt đều dựa cả vào mặt nạ. Haizz.

Tác giả có lời muốn nói:

Chương đầu đã có!!! Đây là một tác phẩm ngôn tình vui nhộn ngọt ngào nha.

Điểm quan trọng nhất cần phải nói trước: Anh trai chỉ là anh trai, anh trai ruột! Tuyến tình cảm chính là Thịnh Hành cùng An An nha. Anh trai nơi này chính là tuyến tình thân, mọi người tuyệt đối đừng lầm lần nha TT^TT!

Đây là văn truy đuổi ngôi sao, chẳng qua mỗi cô gái nhỏ khi truy đuổi ngôi sao đều sẽ có chút điên cuồng.

Cùng với …nữ chính chính là rất yếu ớt, xin đừng hy vọng cô ấy có cái gọi là chí khí! Văn này viết chính là như vậy. Mọi người nếu như không thích xin đừng buông lời cay đắng.

Anh trai chỉ là xưng hô yêu thưn cho idol~ không phải là chỉ khí chất nha.

(Một số thuật ngữ:

đỉnh lưu: nhóm người đang nổi tiếng nhất hiện tại, fan đông đảo, độ bàn luận cao

lưu lượng: được công nhận bởi nhân khí, tài nguyên, công chúng. cụ thể thì có những thứ như doanh thu phòng vé, rating truyền hình, giải thưởng, đại ngôn, thời thượng tạp chí ngũ đại, fandom…

Nhân khí: fandom, supporter, quốc dân độ, độ đề tai,… mức độ “hot” / độ ủng hộ , sự đắt khách/ mức độ được hoan nghênh

Tiếp ứng: là sự ủng hộ trực tiếp nhất của người hâm mộ đối với thần tượng, cũng là lời hiệu triệu rõ ràng nhất, thông thường người hâm tổ chức tiếp ứng đều có tính tổ chức. Cũng có nghĩa sẽ thống kê nhân lực tham gia việc tiếp ứng.Trong bất cứ tình huống nào người hâm đều tiếp ứng thần tượng, hơn nữa phải căn cứ vào tầm quang trọng của hoạt đọng mà tăng cường tiếp ứng. Tiếp ứng là kết quả của việc truy tinh, đã trở thành hoạt động tất yếu.

Sau khi đăng Weibo xong, Lục An An lại thuần thục tìm kiếm ảnh chụp đêm liên hoan 11-11 của Thịnh Hành.

Vừa click mở, đôi mắt của cô liền tỏa sáng.

Đập vào mắt là một album ảnh siêu cấp đẹp trai trên đài của anh trai trong đêm liên hoan.

Người đàn ông trên đài được ánh đèn chiếu rọi, cả người tỏa sáng, lúc đó đã là buổi tối nhưng anh lại đeo mắt kính, vốn còn tưởng rằng có thể ngăn cản sự lạnh lùng và quyến rũ phát ra từ trong con ngươi của anh, nhưng trên thực tế thì ngược lại, fans đối với cái tạo hình này của anh càng thêm nhớ nhung cào tim cào phổi.

Cô click mở khu bình luận, quả nhiên bên dưới tất cả đều là"Ta thật muốn đi chết" "Anh trai gϊếŧ em đi" "Anh trai hôm nay nhìn thật nhã nhặn bại hoại nha nha nha" các loại.

Lục An An nhìn cặp mắt đã bị mắt kính chặn lại nhưng vẫn tỏa sáng kính ngươi kia, suy nghĩ như nổi trống.

Ô ô ô ô cô cũng muốn anh trai nha! !

Nghĩ nghĩ, Lục An An không chút do dự tặng cho bài viết một Like.

Mới vừa ấn một cái, cách đó không xa có tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

Lục An An ngẩng đầu nhìn sang, là Lục Duyên.

Lục Duyên liếc nhìn những người bên trong phòng bệnh, hắng giọng một cái khàn khàn nói: "Con đi ra ngoài nhận điện thoại một chút."

Cha Lục gật gật đầu: "Đi đi."

Lục An An nhìn thân ảnh Lục Duyên biến mất ở sau cánh cửa rồi mới thu hồi ánh mắt về.

Bỗng dưng, mẹ Lục nhìn cô, gọi nhỏ: "An An."

". . . A?"

Nói thật, mỗi khi bị mẹ Lục nhìn như thế, Lục An An lại có chút hoảng hốt.

Trong nội tâm cô có một loại cảm giác như mình là một kẻ lừa gạt, mặc dù mới tỉnh lại không tới một ngày, nhưng cô có thể cảm nhận được cha Lục mẹ Lục rất lo lắng cho cô, không, là lo lắng cho nguyên chủ thân thể này, cũng rất muốn đối tốt với cô ấy.

Nhưng hình như. . . Nguyên chủ theo bản năng có chút chống cự với cha mẹ cùng anh trai của mình. Lục An An đến giờ vẫn không rõ lắm ngọn nguồn trong đó nên tạm thời cũng không dám xằng bậy kết luận.

Cô nhìn vào đáy mắt lo lắng của mẹ Lục, nhẹ nhàng gật gật đầu: "Dạ."

Mẹ Lục nhìn cô, vươn tay ra sờ sờ đầu của cô: "Xin lỗi, đều là mẹ sai, nếu không phải là do mẹ -- "

Lục An An trợn mắt há mồm nghe mẹ Lục tự mình nhận lỗi, trong lòng căng thẳng tới cực điểm.

"Hệ thống, mày mau đi ra cho tao! Mẹ Lục vì sao lại xin lỗi tao? !"

-- "Cái này cô cần phải tự mình tìm hiểu."

"Mày muốn tao đi tìm hiểu cái gì cơ?"

Lục An An cảm thấy đây chính là một cái hố .

-- "Vấn đề giữa nguyên chủ với cha mẹ và anh trai."

Lục An An nghẹn họng, tức đến nổ phổi nói: "Tao. . ."

Cô có con mẹ nó vô số chuyện muốn nói. Thế nhưng lúc này hệ thống lại giả chết, Lục An An chỉ có thể tạm thời qua loa trấn an tâm tình của mẹ Lục.

Nói thật, Lục An An đã rất lâu rồi không ở chung với người lớn tuổi như mẹ Lục, bây giờ cũng có chút không biết phải làm sao.

Cha mẹ cô ly hôn kể từ khi cô học tiểu học, sau đó mẹ cô lại gả ra nước ngoài, đã rất lâu rồi không gặp lại, cha cô thì luôn bận bịu công việc, đến khi cô vào cấp ba lại qua đời.

Kể từ khi đó, Lục An An vẫn luôn là sinh hoạt một thân một mình, từ đó cho đến bây giờ --

Cô nhìn vào viền mắt bắt đầu đỏ hoe của mẹ Lục, vội vàng nói: "Mẹ. . ."

Sau khi hô lên, hình như cũng không có gian nan như vẫn nghĩ, cô hắng giọng một cái, nói tiếp: "Mẹ, mẹ sai cái gì, từ trước đến nay An An chưa từng trách mẹ."

Nghe vậy, mẹ Lục cùng cha Lục đều khϊếp sợ nhìn cô: "A?"

Lục An An ánh mắt né tránh, nghiêm túc nói: ". . . Không phải mẹ sai đâu, mẹ, con có chút buồn ngủ."

Vào giờ phút này, trốn tránh là biện pháp giải quyết tốt nhất.

Cô thật không biết đã xảy ra chuyện gì mà! !

Quả nhiên, vừa nghe thấy cô nói như vậy mẹ Lục liền liền vội vàng nói: "Được, được, vậy An An con mau ngủ đi."

". . . Ừ."

"Mẹ ở bên cạnh chăm sóc con."

"Vâng, cảm ơn mẹ."

Lục An An nói ngủ liền ngủ, thật sự là từ lúc tỉnh lại đến giờ cô lăn qua lăn lại cũng đã có chút mệt mỏi.

Một ngày cứ như vậy kết thúc. . . Hôm nay những chuyện mà cô đã trải qua, thật sự là quá nhiều.

*

Lần nữa tỉnh lại, Lục An An lại phải làm một lần kiểm tra tổng thể. Bác sĩ dường như thần kỳ phát hiện, cô thế mà có vẻ như thật sự không có vấn đề gì.

Lục An An cũng vội vàng gật đầu bảo đảm bản thân bây giờ rất khỏe mạnh, thật sự không còn vấn đề gì.

Người nhà họ Lục không một ai dám tin, thế nhưng nghĩ lại... Lại cảm thấy Lục An An còn chưa tới hai mươi tuổi, hẳn là vẫn còn thời gian…

Cuối cùng, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Lục An An-- cô thuận lợi được cho xuất viện về nhà.

Lúc lên xe đi về, tim Lục An An đập nhanh hẳn lên. Ngồi bên cạnh cô là mẹ Lục, bà đang nhìn chằm chằm cô không rời mắt, còn phía trước. . . là Lục Duyên đang lái xe, cha Lục thì ngồi ở ghế phụ đang gọi điện thoại.

Hệ thống cuối cùng vẫn cho Lục An An được một ít tin tức có tác dụng, ví dụ như nhà họ Lục siêu giàu, làm giàu lên từ bất động sản, còn có một chuyện càng quan trọng hơn chính là -- công ty chủ quản hiện tại của Lục Duyên, anh chính là ông chủ.

Khó trách!

Lục An An nghĩ nghĩ, lúc trước khi fans hai nhà Thịnh Hành và Lục Duyên đối địch cãi vã, bên phía bộ phận quan hệ công chúng của Lục Duyên luôn có thể ngay lập tức nhảy ra giải quyết vấn đề, nhưng phía bên kia của Thịnh Hành lại chậm hơn rất nhiều.

Hơn nữa, kể từ khi Lục Duyên vào giới cho tới bây giờ tài nguyên trong tay đều vô cùng tốt, hóa ra là vì có một tầng quan hệ này, thật ra chuyện này trong giới giải trí cũng không phải là việc hiếm hoi gì, còn có rất nhiều minh tinh không nổi danh liền về nhà kế thừa gia nghiệp, bản thân Lục Duyên cũng luôn tỏa ra một loại khí chất đặc biệt, hiện tại sau khi biết chân tướng, Lục An An cũng không quá bất ngờ.

Chẳng qua, Lục An An cảm thấy thật đau lòng cho idol nhà mình.

Ô ô ô anh trai thế mà phải một mình một người gian khổ phấn đấu ở giới giải trí, phe đối địch còn là một công tử con nhà giàu.

Vừa nghĩ cô vừa liếc mắt nhìn Lục Duyên.

Hừ, về sau cô nhấy định phải càng đối tốt với idol hơn một chút, idol nhà cô không có bối cảnh thật quá đáng thương mà hu hu hu hu.

Lục Duyên ngẩng đầu lên nhìn kính chiếu hậu, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt của em gái nhà mình. . . Bên trong ánh mắt kia hình như còn chán ghét hơn so với bình thường. . . Thậm chí còn có một chút... Khinh bỉ?!

Lục Duyên nghi ngờ là bản thân mình hoa mắt rồi.

Sau khi về đến nhà, Lục An An đối với biệt thự biệt thự cao cấp rộng lớn của nhà họ Lục cũng không lộ ra quá kinh ngạc.

Ít nhất là nhìn vào biểu bên ngoài của cô mà nói, thật sự là rất bình tĩnh.

Nhìn thấy trang trí xa hoa lại điệu thấp trước mặt, cô mím môi, được mẹ Lục săn sóc kéo đến ngồi xuống trên ghế salông.

Mẹ Lục hỏi: "An An, con có muốn ăn cái gì hay không. Mẹ đi làm cho con. "

Lục An An khó xử nói: "Không cần ạ, con hiện tại không đói bụng."

Cha Lục cũng vội vàng hỏi: "Có phải là thấy mệt mỏi rồi hay không, có muốn về phòng nghỉ ngơi trước hay không?"

". . . Vâng ạ."

Lục An An nghe thế nội tâm nhảy nhót!

Suốt cả ngày hôm nay, ba thành viên nhà họ Lục liên tục theo dõi sát sao cô, dù cho cô biết bọn họ là quan tâm tới mình nhưng cũng thật không quen.

Mẹ Lục đưa cô đến tận cửa phòng, mặt mày trước khi đi còn có chút ưu sầu.

"An An, thế con nghỉ ngơi thật tốt đi, có bất cứ chuyện gì thì lập tức gọi mẹ."

"Vâng ạ."

Sau khi cửa phòng đóng lại, Lục An An lập tức giống y như chú chim nhỏ vừa thoát ra khỏi lồng sắt, bay lượn tự do, cảm thấy đặc biệt hưng phấn!

Cô ở bên trong đầu hét lên vài tiếng "A a a a a", sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn vào trang trí bên trong gian phòng.

Đây là căn phòng điển hình của một thiếu nữ trẻ tuổi, phần lớn đồ vật đều là màu trắng, có thể nhìn ra người bố trí căn phòng này cũng đã bỏ ra rất nhiều tâm tư.

Con ngươi Lục An An lóe lóe, hô lên trong đầu: "Hệ thống! Mày có thể đi ra đây nói chuyện với tao một chút hay không."

-- "Đây."

Lục An An mím môi: "Tao cứ chiếm dụng cơ thể của nguyên chủ như thế này sẽ không có vấn đề gì chứ?"

-- "Nếu như cô không đến, hiện tại nguyên chủ này chính là một xác chết, cô hiểu ý của tôi không?"

Lục An An đương nhiên hiểu.

Cô còn chưa kịp sửa sang tốt những suy nghĩ của chính mình, hệ thống đã nói tiếp: -- "Cô muốn bọn họ luôn nghĩ là nguyên chủ còn sống, hay là đã chết? Mặc dù chỉ là giả."

Lục An An không thể nói gì cũng không biết mình nên nói cái gì. Đổi lại là cô, nếu phải lựa chọn cô cũng sẽ chọn vế trước, ít nhất như vậy,... không biết chân tướng, luôn tin con mình còn sống, họ sẽ hạnh phúc hơn.

Lục An An ngồi dưới đất một lúc lâu, sau khi thuyết phục xong chính mình thì tâm trạng cả người cũng thay đổi.

Tới đâu hay tới đó vậy.

Nếu như cô đã chiếm dụng cơ thể của nguyên chủ, cô sẽ cố hết sức hoàn thành mọi nghĩa vụ mà mình phải làm.

Cô lấy điện thoại di động ra, bắt đầu kiểm tra tất cả những tin tức mà nguyên chủ lưu lại ở bên trong.

Bước đầu tra xét ra được nguyên chủ Lục An An là sinh viên năm thứ ba đại học B, bởi vì nguyên nhân thân thể, đã xin nghỉ học tạm thời, suốt nửa tháng nay không tới trường học.

Sau khi lật xem một vòng, trong phần mềm chat Lục An An tìm thấy một nhóm có tên lớp đại học. Kéo xuống chút nữa, cô lại nhìn thấy, gia đình cô ấy vậy mà còn có nhóm chat nha, vừa click mở. . . Lục An An liền phát hiện, trên căn bản nguyên chủ không mấy khi nói chuyện ở trong nhóm, kể cả nói thì cũng đều là lời ít mà ý nhiều vài chữ.

Sau đó nữa thì cô không tìm được thêm tin tức gì hơn.

Đang xoắn xuýt, di động của Lục An An chấn động, là thông báo tin tức đặc biệt của Weibo.

@Phòng làm việc bảo bối nhỏ của bạn đã login.

Lục An An ánh mắt sáng lên, tốc độ tay cực nhanh click mở Weibo.

Mới vừa click mở xem không tới 3 phút, cô liền vào xem bài đăng mới phát trên Weibo của phòng làm việc Thịnh Hành.

@ Phòng làm việc của Thịnh Hành V: Ngày mai gặp. [ ảnh chụp x 6 ]

Phòng làm việc đăng lên sáu tấm ảnh của Thịnh Hành, trong bức ảnh ánh đèn sáng ngời chiếu xuống bóng đen bên dưới, lộ ra một người đàn ông mặt mày tinh xảo, chân dài dáng đẹp, mỗi một bức đều đẹp đến mức tận cùng, mỗi một bức đều khiến cho fans muốn quỳ liếm.

[ A a a a a! Anh trai đẹp trai quá đi thôi! Ngày mai gặp anh yêu! ]

[ Ô ô ô ô anh trai lại muốn gϊếŧ tui nữa rồi! ]

[ A a a a a a a a a a a a anh trai ở đâu cho iem xin cho manh mối! ]

[Ô ô ô ô anh trai ở thành phố B nhớ phải chú ý an toàn nha, nhớ đi ăn hết các đặc sản của thành phố B! ]

Lục An An sững sờ, đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.

Quãng thời gian trước Thịnh Hành mới nhận một bộ phim, nơi anh tiến hành quay chụp chính là thành phố B, cũng chính là thành phố bây giờ cô đang sống.

Nhưng thời gian khởi động máy không phải ngày mai mà.

Đang nghĩ ngợi, trong đầu Lục An An đột nhiên giống như có pháo hoa nổ tung.

Cô nhớ ra rồi, ngày mai Thịnh Hành sẽ tham dự một sự kiện thương hiệu, hơn nữa -- cái sự kiện thương hiệu này còn mời cả Lục Diên anh trai cô nữa! Đây cũng là lí do tại sao ngày 11-11 đó mấy fans lại chiến đấu kịch liệt tới vỡ đầu chảy máu như vậy.

Hai đại đỉnh lưu cùng một khung hình, không phải ngươi chết chính là ta sống!

Lục An An xem Weibo, ngồi ở trong phòng bình tĩnh vài giây.

Nếu anh trai đã tới thành phố B tham dự hoạt động, vậy cô nhất định là phải đi tiếp ứng!

Lục An An ở trên Weibo thuần thục tìm tòi nhóm chat qq của fans, sau đó nhanh chóng gia nhập vào.

(qq và wechat: một phần mềm chat của trung quốc, giống Zalo)

Vừa vào trong, quả nhiên cô thấy tất cả fans của Thịnh Hành đều đang thảo luận về chuyện này.

[ A a a a a ! Các chị em ngày mai có tập hợp ở quảng trường mùa xuân không? ]

[ Có có có có, tui muốn đi. ]

[ Tui cũng đi, mấy giờ các chế tới thế? ]

Lục An An đọc một loạt, sau đó không chút do dự gửi tới một câu: [ Tui cũng đi. ]

Sau khi cùng mấy chị em trong fandom bàn bạc cẩn thận thời gian và địa điểm, tâm trạng của Lục An An đột nhiên sinh động hẳn lên.

Không có bất kì điều gì có thể ngăn trở cô truy đuổi Thịnh Hành!

Không có! !

Nhất định không có! !

Sau khi chắc chắn thời gian hẹn xong xuôi, phong cách bàn luận của mọi người lại đột nhiên thay đổi.

[ Đúng rồi, mấy bồ có xem tin trên trang tin tức Bát Tổ hay chưa, trên ấy có người nói má Lục Duyên cũng sẽ tham gia cái hoạt động này đấy! ]

[ Thật hay giả vật? Có khi nào anh ta lại lừa fans nữa không, nói đến xong rồi nửa đường chạy mất. ]

[ Nhà Lục Duyên thật phiền chết đi được, anh ta một lần rồi lại một lần lừa fans còn chưa đủ sao. ]

[ Đúng vậy đúng vậy, tui cược một quả dưa chuột ngày mai anh ta sẽ không xuất hiện. ]

Có lẽ là vì nguyên nhân thân thể và tâm lý. . . Lục An An tuy rằng vẫn không thích Lục Duyên giống hồi trước, thế nhưng bây giờ khi nhìn thấy cư dân mạng nói mấy lời này về Lục Duyên, cô lại có chút không thoải mái.

Nghĩ nghĩ, cô trực tiếp đem nhóm fan điều chỉnh thành không làm phiền, sau đó mơ mơ màng màng bò lên trên giường đánh một giấc.

*

Chờ đến khi Lục An An tỉnh lại đã là ngày hôm sau.

Cô liếc nhìn di động, xác định ký ức của mình hôm qua tất cả đều là chân thật, lại hào hứng rửa mặt xuống lầu.

Cô muốn đi tiếp ứng cho anh trai nha!!

Dù cho có thay đổi một thân phận khác thì chuyện nên làm cũng tuyệt đối không thể quên được.

Lúc Lục An An xuống lầu khí sắc rất tốt. Mẹ Lục nhìn thấy thì hai mắt sáng lên: "An An, con tỉnh rồi."

Lục An An gật gật đầu: "Chào mẹ."

Sau đó cô lại nhìn về phía cha Lục bên cạnh: "Chào cha."

Mới vừa dự định xoay người đi, Lục An An liền chú ý đến một tầm mắt cách đó không xa. Cô ngẩng đầu lên nhìn, vừa đi tới bàn cơm ngồi xuống vừa không lạnh không nhạt hỏi thăm:

"Chào buổi sáng, anh trai."

Lục Duyên có chút ngoài ý muốn, nhìn vào mắt cô: "Chào buổi sáng, An An."

Cha Lục mẹ Lục thấy hai anh em như vậy thì liếc mắt nhìn nhau, mẹ Lục liền vội vàng hỏi: "An An con muốn ăn cái gì, hôm nay cơ thể cảm giác như thế nào."

Lục An An nói: "Con thấy rất tốt , cám ơn mẹ."

Mẹ Lục lại nói: "Tối hôm qua đi lên mẹ thấy con đã ngủ nên cũng không gọi con xuống nữa."

Lục An An cảm nhận được quan tâm cẩn thận từng li từng tí từ mẹ Lục, cô khẽ mỉm cười.

Thấy con gái khẽ cười, trái tim mẹ Lục đều bị hòa tan. Tiểu thiên sứ của bà, có phải đã quay về hay không! !

Một nhà bốn người ngồi bên bàn ăn bữa sáng, lúc ăn di động của Lục Duyên liên tục rung lên, anh cứ vừa ăn vừa trả lời tin nhắn. Lục An An liếc mắt, dưới đáy lòng nói thầm: Xem đi xem đi, Lục Duyên thật chẳng lễ phép một chút nào, nếu đổi lại là idol nhà cô, nhất định không vừa ăn cơm vừa nghịch di động.

Nghĩ xong, cô lại lắc đầu -- vẫn là idol nhà mình tốt nhất.

Lục An An yên lặng thu hồi ánh mắt. Nói thật, trong lòng cô vẫn còn chút khϊếp sợ và không quen.

Bỗng dưng, Lục Duyên ghé mắt sang nhìn cô.

Anh trai em gái liếc mắt nhìn nhau, di động của Lục Duyên vẫn tiếp tục rung, lần này là tin nhắn từ người đại diện gửi tới.

Anh Tiền: [ Lục Duyên, em gái của em bây giờ thế nào rồi? ]

Lục Duyên: [ Đã ổn rồi, em muốn hỏi anh một chuyện. ]

Anh Tiền: [ Nói đi. ]

Lục Duyên: [ Nếu như em gái anh mới ngày hôm trước còn khen anh đẹp trai hơn Thịnh Hành, ngày hôm sau tỉnh lại lại không mặn không nhạt với anh, anh cảm thấy. . . Lời con bé hôm trước nói có phải là thật lòng không? ]

Anh Tiền: [. . . Em gái của em khen em đẹp trai hơn Thịnh Hành? ]

Lục Duyên: [ Lẽ nào em không thể đẹp trai hơn Thịnh Hành sao? ! ]

Anh Tiền: [ Không không không, ý của anh không phải như vậy, ý anh là... Chiếu theo tư duy bình thường mà nói, em và Thịnh Hành hai người ngang nhau. ]

Anh Tiền còn chưa gửi tiếp tin nhắn đến, Lục Duyên đã đáp lại một câu: [ Ai cùng tên Thịnh cẩu kia ngang nhau! Em gái em nói em còn đẹp trai hơn cậu ta! ]

Anh Tiền nghẹn rồi, cuối cùng vẫn đánh ra mấy chữ gửi tới: [Chắc có lẽ là vì con bé mới tỉnh lại từ phòng chăm sóc đặc biệt, đầu óc còn có chút chấn động. ]

Lục Duyên đọc xong tin nhắn này thì gửi một con dao cho anh Tiền, lại, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn em gái đang ngồi ở phía đối diện.

Lục An An lớn lên rất xinh đẹp, ngoại hình chính là kiểu mỹ nhân yếu đuối mảnh mai. Chuyện này có quan hệ tới việc từ nhỏ cơ thể cô đã không tốt, còn có, cô so với những người bình thường còn gầy còn trắng hơn rất nhiều, khiến cho người ta nhìn vào mà đau lòng muốn yêu thương.

Nhưng tính cách của cô lại đặc biệt bướng bỉnh quật cường, mấy năm trước khi cô được người nhà nhận về, vần luôn đối với người một nhà rất mâu thuẫn.

Mâu thuẫn nhất, đương nhiên là Lục Duyên.

Cho nên khi Nhìn thấy tin nhắn do người đại diện gửi tới, Lục Duyên thật muốn phủ nhận, những cũng không thể không thừa nhận -- ngày hôm qua em gái của anh nói câu kia, chỉ có thể thực sự là nhất thời tinh thần không ổn nên mới nói ra.

Cảm nhận được ánh mắt muốn nói lại thôi của Lục Duyên, Lục An An chỉ có thể vùi đầu đau khổ ăn. Tâm tình của cô có chút kích động, ô ô ô ô lát nữa có thể đi làm tiếp ứng cho "Anh trai" rồi!

Cô thật sự muốn nhảy lên xoay tròn kích động!

Đang nhảy nhót, đột ngột có một âm thanh xuất hiện.

-- "Nhiệm vụ hôm nay: Tham gia hoạt động cùng Lục Duyên, tiếp ứng cho anh trai, khen anh trai là anh trai tốt nhất toàn thế giới! Khen thưởng giá trị sinh mệnh 1."

Lục An An: "? ? ?"

Tiên sư cha mày!

Lục An An đem sữa bò trong miệng nuốt vào, trong lòng dây dưa lý sự: "Mày mơ à! Tao không thể phản bội anh trai của tao, trần đời này không ai có thể vượt qua anh trai của tao!!"

-- "Cô có thể, hãy tin tưởng bản thân!"

Lục An An thật sự không muốn nói chuyện tiếp với cái hệ thống này, dù sao cô cũng không dám mạo hiểm tính mạng của mình, cãi qua cãi lại sau đó vẫn phải làm.

Đang nghĩ ngợi, điện thoại di động rung lên, là các chị em trong nhóm fans gửi tin nhắn.

Cô click mở, lập tức nhìn thấy ảnh chụp của Thịnh Hành hôm nay khi ra khỏi sân bay.

Người đàn ông trong ảnh mặc một chiếc áo gió màu đen cá tính, nhìn rất chi là cấm dục lại có chút cao lãnh, anh đang đội mũ lưỡi trai sải chân dài bước đi ở trong sàn sân bay thoáng rộng, có lẽ là nhận ra có ống kính đang hướng về phía mình, anh hơi nâng mắt, đôi mắt kia như phát sáng xuyên thấu qua ống kính nhìn lại, câu dẫn trái tim của người ta đi.

Nhìn thấy mấy tấm hình này, Lục An An đột nhiên cảm thấy -- vẫn không thể chết được.

Vì anh trai, cô có thể "nhẫn nhục mà sống"!

Nghĩ nghĩ, cô lại giương mắt lên trừng mắt nhìn Lục Duyên, ánh mắt có chút oan ức, lại có chút tâm tình không nói ra được.

Sau khi nhận được ánh mắt ai oán của em gái, Lục Duyên đang ăn khựng lại: ". . . An An, bữa sáng ăn không ngon sao?"

". . . Không"

Lục Duyên nhìn cô: "Vậy-- "

Lục An An hít sâu một hơi, đem tất cả tâm tư của mình nuốt trở về, nhẹ giọng hỏi : "Anh trai, hôm nay có phải là anh cần đi tham gia hoạt động hay không?"

"Ừ." Lục Duyên dừng một chút lại nói: "Sao vậy?"

"Em cũng muốn đi." Lục An An thừa thế xông lên: "Em muốn đi tiếp ứng cho anh trai, có được không?"

Sau khi nói xong Lục An An ở trong lòng tự nhủ một trăm lần xin lỗi Thịnh Hành.

-- ô ô ô ô thực xin lỗi idol! Em chỉ là giả vờ đi tiếp ứng cho anh ta ở bên ngoài mà thôi, nhất định sẽ không chụp ảnh anh ta, camera của em nguyện chỉ chụp một mình anh trai mà thôi!!!

Lục An An vừa nói xong câu này, Lục Duyên cùng cha Lục mẹ Lục đều ngây ngẩn cả người.

Ba người đồng loạt quay đầu lại nhìn cô, vẻ mặt như nhìn thấy quỷ.

Cuối cùng, mẹ Lục hỏi: "An An, có phải là con muốn mượn anh trai để theo đuổi ngôi sao nào hay không?"

Cha Lục gật đầu: "An An, trước kia cha còn thấy con hình như rất chú ý Thịnh Hành có đúng không, có phải là con muốn mượn anh trai đuổi theo Thịnh Hành hay không?"

"Nói thật, đứa bé Thịnh Hành kia cũng rất ưu tú."

"Đúng đúng!"

Lục An An vừa nghe đến câu này liền hoàn toàn mất đi lý trí, cứ như là đột nhiên tìm được một người bạn tri kỉ, An An lập tức tán tụng idol nhà mình: "Mẹ, mẹ cũng thấy Thịnh Hành siêu siêu siêu cấp tốt có đúng hay không, anh ấy so với Lục Duyên còn lợi hại hơn một trăm lần có đúng không!"

Lục Duyên: ". . . ? ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp