Chung Niệm Nguyệt mơ màng chớp mắt.
Đây không phải là việc thường xuyên rồi sao? Hôm nay lại còn hỏi tại sao nàng không cảm tạ nữa chứ?
Còn cây trâm kia…
Chung Niệm Nguyệt bị ép ngẩng đầu lên, giọng nói có chút oán giận: “Rõ ràng là lúc đầu bệ hạ đưa rất nhiều thứ cho ta, kêu ta có thể đưa cho bằng hữu dùng…hôm nay ta cho Cao Thục Nhi thì sao chứ?”
Tấn Sóc Đế ngừng lại.
Đúng là có chuyện này thật.
Khi đưa đồ cho Chung Niệm Nguyệt, hắn nói nàng có thể đưa cho bất kỳ ai đều được, không cần phải lo lắng vì ở trên đó cũng không khắc chữ nội cung. Nhưng khi hôm nay hắn nhìn thấy đồ mà hắn đưa cho Chung Niệm Nguyệt lại nằm trên tóc của Cao Thục Nhi, thì lại cảm thấy có chút không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.