Nghe cậu nói thì anh có chút ngạc nhiên, tưởng là cậu trốn mình luôn rồi.
Bây giờ gặp thì bỗng dưng lại nói như thế...
- Cậu muốn quên thật sao? Nhưng tôi không quên được.
Đây là lần đầu tiên tôi làm chuyện đó với nam nhân, cậu nhất định phải chịu trách nhiệm với tôi.
Trong lòng cậu có chút vui mừng.
Tuy nhiên, vì nhiệm vụ thì nhất định phải giữ yên trạng thái lạnh lùng kia.
- Anh điên rồi! Tôi thật sự không muốn, ba sẽ đánh tôi chết mất.
- Vậy thì cậu làm bạn giường của tôi đi.
Quan hệ này cũng không tồi.
Bạn giường gì chứ? Đây rõ ràng là nghiện rồi còn ngại.
Thật ra thì anh cũng muốn một phần nào đó bù đắp cho cậu thôi mà, hành người ta lên bờ xuống ruộng rồi còn gì.
- Thần kinh! Nếu như anh cần người làm ấm giường theo cách đó thì vào bar đầy.
Tôi bán nghệ chứ không bán thân.
Nghe anh nói cậu cũng bức xúc mà chửi.
Người ta là diễn viên chứ có phải cái loại lăng loạn đó đâu chứ.
Anh nói như vậy chẳng khác nào đang xúc phạm cậu vậy.
- Ý tôi không phải như thế! Chỉ là tôi muốn ôm cậu ngủ thôi.
Nếu cậu đồng ý thì tôi giúp cậu giành các vai diễn mà cậu thích.
Trần Từ Liên đưa ra điều kiện.
Quả thật, nếu thật như vậy thì cậu lời rồi.
Cũng không có mất gì đâu, ngược lại còn được làm công việc mình thích nữa chứ.
Thẩm Quân Ngọc lưỡng lự một lúc rồi đưa ra quyết định.
- Thật sự không làm gì thật chứ!
Cậu hỏi lại thêm một lần nữa cho chắc.
Anh nhìn cái dáng vẻ này của cậu mà cười nhẹ.
Quả thật rất dễ thương a~
[Ting! Hảo cảm bây giờ là +67]
Hệ thống Tiểu Nhất cuối cùng cũng trở về.
Nhưng mới về đã lo nhiệm vụ rồi, thật nhàm chán quá rồi đi.
[Kí chủ tiếp tục cố gắng]
Biến mất không tung tích rồi bây giờ lại thình lình xuất hiện.
Thẩm Quân Ngọc hận ở đây không phải là ở nhà, nếu không thì cậu bóp méo Tiểu Nhất ra cho mà xem.
- Tôi không làm gì cậu cả.
Nếu tôi có làm gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ.
Được chứ!
Cậu thấy lời nói của anh chắc như đinh đóng cột bên tạm thời cứ tin vậy.
Khi nào xảy ra chuyện thì tính sau.
- Chốt kèo!
- Lát nữa tôi kêu người đến dọn đồ cậu sang chỗ tôi ở.
Nhà cậu hơi chật, giường cũng không rộng bằng giường nhà tôi.
.....
Hôm sau Thẩm Quân Ngọc đã dọn hết đồ sang nhà anh.
Trong căn nhà lộn xộn, giờ đây lại sạch sẽ đến lạ thường.
Không muốn sạch cũng không được, có gì nữa đâu mà đòi không sạch chứ.
Sau đó thì cậu tự lái ô tô của mình đến nhà anh.
Dạo một vòng quanh nhà, đi đến mọi ngóc ngách mà cậu chưa từng đi đến.
Nhưng, căn phòng ấy cậu lại không dám mở cửa.
Bởi vì phòng đó đầy mùi sắc dục, cảnh hai người quấn quýt lấy nhau trên giường...nghĩ đến đây cậu lại cảm thấy chán ghét rồi!
Bỗng dưng cậu lại cảm thấy đói bụng.
Cả ngày nay cậu có ăn gì đâu! Nếu không phải ngủ thì sẽ là chơi điện thoại, không để ý đến việc ăn uống nữa.
Tiếng bụng kêu "ọt...ọt" truyền ra làm Quân Ngọc có chút ngượng.
Xung quanh còn rất nhiều giúp việc nữa chứ!
Không khí bỗng trở nên xấu hổ.
Một cô giúp việc lên tiếng làm tan sự im lặng ở đây.
Cô ấy hỏi cậu có muốn ăn gì không?
Rất nhanh, mọi người bắt chuyện với cậu rồi làm quen với nhau.
Một lát sau thì đồ ăn cũng đã dọn lên rồi! Chỉ có cậu cầm đũa lên ăn rồi mấy người kia nhìn khiến cậu cảm thấy không thoải mái chút nào.
Lúc ăn mà cứ bị nhìn chằm chằm như thế.
Thật sự rất khó chịu.
- Khi nào cậu mới chịu đóng phim mới đây! Tôi là fan của cậu nhưng mà lâu rồi không thấy cậu xuất hiện trên truyền hình.
Một cô gái nhỏ rụt rè nói.
- Sắp rồi! Chuẩn bị đi xem ngày comeback cho phong thủy nữa thôi.
Thấy biểu hiện của cô, Thẩm Quân Ngọc trêu chọc.
Lời này của cậu cũng không xem là trêu chọc được.
Tại vì thực tế thì cậu cũng sắp trở lại rồi! Dự án phim "Ma Tôn Cuồng Vọng" cậu đóng chỉ là một vai nam phụ nhưng lại xuất hiện nhiều hơn cả nữ chính.
Có thể nói bộ phim này như là một bộ ngôn trá hình đam vậy.
Dự kiến sẽ rất hot...
- Thật sao! Nhưng dạo gần đây có nhiều bài báo viết về trình độ diễn xuất của cậu...nhưng mà Tiểu Ngọc cố lên, Mia-kat chúng tôi sẽ luôn chiến đấu vì cậu a~
Mia-kat là tên fan only của Thẩm Quân Ngọc.
Mia-kat là được xem là loài chồn tàn nhẫn nhất trong thế giới động vật.
Cách mà nguyên chủ đặt tên fan có chút bạo tàn nên cậu còn suy nghĩ đến chuyện đổi tên fan only đi....!Nhưng không phải bây giờ.
- Ừm!
....
Kết thúc bữa ăn, cậu lại trở về phòng bàn bạc kế hoạch để công lược anh..
Thời gian lâu như vậy rồi mà không có chút tiến triển gì nên cậu có chút lo lắng.
- Ngươi về mà không kiếm cái gì cho ta ăn sao Tiểu Nhất.
Vừa nhìn thấy hệ thống, cậu đã lên tiếng trách móc.
[Kí chủ ở với Miêu Tứ không vui sao? Hay là lần sau ta kêu người khác ở với cậu nhé]
- Chủ nhân! Anh không thể đối xử với ta thế chứ?
Miêu Tứ trong lòng gào thét.
- Nếu đã về rồi thì nói chuyện của Trần Từ Liên đi! Chẳng lẽ ta phải nhập tâm theo đuổi anh ta mới được à?.