CHƯƠNG 6
Edit – HaeHyuk8693
☆, Phân bón
Buổi sáng ngày hôm sau, khi Khưu Thành phát hiện chính mình tỉnh lại ở trên ban công, cả người cậu đều thần thanh khí sảng, trên người cũng không có chút gì là không thích hợp. Cởi bỏ chiếc áo ba lỗ cột trên đầu, rồi sờ sờ phần sau ót, miệng vết thương thế nhưng đã bắt đầu kết vảy, lúc sờ tay lên còn cảm thấy cưng cứng, cũng không hề thấy đau. haehyuk8693
Bất quá, cậu đã đến ban công bằng cách nào? Chẳng lẽ là chính cậu tự chạy tới vào nữa đêm hôm qua? Đại khái chắc là như vậy đi, trong lúc nửa mê nửa tỉnh, con người thường thường sẽ làm ra một vài chuyện mà mình chẳng thể nào nhớ nổi vào ngày hôm sau.
Khưu Thành lại sờ sờ cái ót của mình lần nữa, cậu phát hiện Tụ Linh trận thế nhưng còn có tác dụng làm cho miệng vết thương khép lại nhanh chóng. Tuy rằng cậu đã tốn không ít thời gian sao chép lại quyển “Mộc Tu bút kí” trước đó, thế nhưng quyển sách này lại dùng cổ văn để viết, nên có chút khó hiểu. Mấy ngày nay cậu lại không có chân chính bỏ công đi nghiên cứu, chỉ toàn tâm toàn ý lợi dụng Tụ Linh trận để trồng ra hoa màu, để cho bản thân tránh khỏi nổi khổ đói khát. Mặt khác, đại bộ phận nội dung của quyển sách này cậu đều xem nửa hiểu nửa không, chỉ biết là linh khí có thể sử dụng cho tu luyện, không biết nó nguyên lai còn có thể dùng như vậy. haehyuk8693
Một khi đã thế, Khưu Thành quyết định đêm nay phải dành thời gian đem Tụ Linh trận bố trí lại lần nữa, đem toàn bộ căn phòng của cậu đều bao bọc trong nó.
Khưu Thành ôm chăn trở lại phòng ngủ, lại từ trong ngăn kéo đào ra một cái quần đùi, đi đến phòng tắm, từ thùng nước đổ một ít nước vào trong chậu rữa mặt, rồi đơn giản tắm rửa qua cơ thể.
Nghĩ tới chuyện tối hôm qua, cậu đến bây giờ còn sợ hãi trong lòng. Khưu Thành nhớ lúc trước khi cậu còn học tại đại học Tân Nam, có thầy cô trong lúc nói chuyện phiếm với bọn họ đã từng kể qua, vài thôn làng ven bờ sông Tân Nam, thật ra trước kia từng là doanh trại hải quân, người dân ở đó vốn hung hãn. Khi đó Khưu Thành cùng các sinh viên khác đều không xem trọng chuyện này, còn thường chạy đến nơi đó bơi lội khi vừa tới hè, cũng không xảy ra chuyện gì. (Thủy trại 水寨 hay 水砦, là hàng rào dùng để phòng vệ dưới nước, cho doanh trại lính, theo baidu)
Không nghĩ tới, chính mình hôm qua kém chút nữa đã mất mạng tại chổ đó, xem ra về sau phải cách khu vực đó xa một chút, mặc kệ việc này có liên quan đến trại hải quân gì đó hay không. haehyuk8693
Còn đối với ba tên ác ôn tối hôm qua, Khưu Thành chỉ hận không thể lập tức kéo bọn chúng đi bắn chết. Loại người này, lưu lại trên đời cũng chỉ gây thêm họa, về sau không biết bọn chúng sẽ hại thêm bao nhiêu người nữa!?
Nhưng lấy điều kiện của cậu hiện tại, căn bản không thể địch lại bọn chúng. Tối hôm qua lúc phát sinh sự tình, hiện trường cũng chỉ có bốn người bọn họ, không có nhân chứng phục kích, cái gậy dùng để đập cậu cũng đã bị ném vào sông Tân Nam, vật chứng cũng không có, thêm vào miệng vết thương ở sau ót cậu lại nhanh khỏi như vậy, lúc này nếu chạy tới báo công an, ai sẽ tin tưởng cậu chứ?
Khưu Thành chà lau người, rồi lại đem túi hạt giống hôm qua lấy ra nhìn nhìn. Hạt giống đã bị ngâm nước, không thể lại kéo dài thêm được nữa, cậu phải nhanh một chút thúc mầm cây. Tối hôm qua, Khưu Thành đã đổi được từ trong thôn tổng cộng hai củ khoai tây mầm, hơn mười hạt bắp, mấy hạt ớt mầm cùng vài mầm cây cà chua.
Theo lý thuyết mà nói, hạt giống trước tiên phải thúc mầm, sau lại ươm giống, cuối cùng mới trồng vào trong đất. Thế nhưng bộ dạng của cây trồng trong Tụ Linh trận thật sự phát triển quá nhanh, Khưu Thành đang lo lắng thời điểm mình không có ở nhà, mấy hạt giống trong lúc thúc mầm sẽ mọc qua cả đầu, trong nước lại không có độ màu mỡ như đất, nếu như vậy tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến hậu kỳ sinh trưởng của cây trồng. haehyuk8693
Nhìn mấy cọng hành xanh miếc mọc đầy cả giỏ, Khưu Thành rất có niềm tin vào mấy cái Tụ Linh trận còn chưa hoàn thành. Thế là cậu quyết định trực tiếp đem mấy hạt giống vùi vào trong bùn đất nơi giỏ gỗ. Hai mầm khoai tây kia thật sự quá nhỏ, sau khi cắt ra không biết về sau còn có thể sinh trưởng bình thường hay không, Khưu Thành không muốn mạo hiểm, liền trực tiếp đem chúng nó vùi vào trong hai cái giỏ gỗ.
Sau khi chôn xong hạt giống, Khưu Thành liền đem phần nước mà mình vừa dùng để tắm rửa trong bồn sang đây, lại cầm muỗng nhỏ, từng thìa từng thìa rót nước vào từng giỏ gỗ chứa hạt giống để ổn định gốc rễ.
Làm xong hết thảy mọi chuyện, Khưu Thành nhìn nhìn thời gian, không sai biệt lắm để đến giờ bắt đầu đi làm. Trải qua một phen giày vò tối hôm qua, lại tổn thất một lượng máu tươi, nhưng sau khi ở trong Tụ Linh trận ngủ một giấc, thân thể cậu ngược lại chẳng hề cảm thấy có điều gì không thích hợp, chính là trong bụng lại nổi lên cảm giác đói đến khó nhịn.
“Ọt ọt……” Cái bụng phát ra một chuỗi thanh âm thật dài như đang đánh trống kháng nghị, đáng tiếc Khưu Thành hiện tại ngay cả một chút đồ ăn đều không có. Cậu chỉ có thể chịu đựng cơn đói khát đi ra cửa bắt đầu làm việc. Vì không để người khác nhìn thấy vết thương sau gáy của mình, Khưu Thành đã tìm một cái mũ lưỡi trai đội lên.
Mấy ngày nay, nhóm Khưu Thành đã sữa xong mạng lưới điện cho vài tiểu khu, hơn nữa còn thành công mở điện. Hiện tại, bọn họ đang được phân công thành từng nhóm nhỏ làm việc dọc theo đường dẫn, dần dần hướng đến vùng ngoại thành, mà càng tới gần vùng ngoại thành, phòng trống càng nhiều, người ở lại càng thưa thớt.
“Xem xem, khu Hoa Uyển ven sông này lúc trước rất náo nhiệt, một mét vuông đất bán đến cả vạn, hiện tại đã biến thành khu phố ma rồi.” Hơn mười giờ sáng hôm nay, Khưu Thành cùng người cộng sự đang phụ trách sữa chữa một hộp biến áp. haehyuk8693
Người này họ Lý, mọi người đều kêu hắn là lão Lý. Hắn lúc trước có mở một cửa hàng kim khí, thân cường thể tráng lại thích loay hoay với mấy thứ dây điện vòi nước, ở căn cứ lâm thời coi như cũng là sức lao động chất lượng cao. Hắn cùng với vợ mình, hai người giống như Bính Mệnh Tam Lang, không chỉ nuôi lớn một đứa nhỏ, mặt khác còn nuôi thêm hai lão nhân, nguyên bản là ba người, một người trong đó đã qua đời vào một hai năm trước. (Bính Mệnh Tam Lang, còn gọi là Liều mạng Tam Lang, biệt hiệu của nhân vật Thạch tú trong Lương Sơn Bạc, dùng để chỉ người dũng cảm gan dạ, không sợ chết)
“Nhà lầu cao như vậy, không có thang máy thì làm sao ở được hả trời?” Về điểm này, Khưu Thành mấy ngày nay đã được lĩnh hội một cách vô cùng thấu đáo.haehyuk8693
“Chậc, cậu chắc còn chưa hiểu ra đâu, mấy người bọn họ không có ở nơi này, không thông thang máy cũng chả sao.” Lão Lý một bên kiểm tra đường dẫn một bên nói với Khưu Thành: “Cậu biết mấy người mua phòng ở nơi này lúc trước là loại người gì không? Người chân chính đập nồi bán sắt cũng muốn đến nơi này ở, trong đám dân đen chúng ta thì có được mấy người? Kẻ mua được phòng ở nơi này, đều là người có tiền, mà mấy kẻ có tiền ở Tân Nam thị này, có mấy tên là không có gốc có rễ? Có lẽ bọn họ còn có nhà ở trung tâm thành phố, hoặc là lúc này cũng đã sớm nhờ vào quan hệ để người ta an trí một nơi cho bọn họ trong trung tâm thành phố rồi.”
“Vậy mai mốt cả chổ này đều bỏ không à?” Khưu Thành nhìn từng dãy nhà cao tầng xa hoa lộng lẫy trước mắt, cảm giác thật sự có chút lãng phí.
“Cũng không phải đều để trống, mà vậy cũng chẳng có thể làm gì khác, đành phải tiếp tục ở vùng bên cạnh thôi.” Lão Lý nói, hướng Khưu Thành cười hì hì hai tiếng, rồi nói với cậu:“Mấy ngày trước ở trong bệnh viện của vợ tôi làm, bác sĩ Lưu ấy, anh ta không phải còn có một đại gia đình cần nuôi sao!? Chỉ dựa vào mỗi tiền lương của hắn, cả nhà già trẻ luôn không được ăn no. Sau khi trở về từ căn cứ lâm thời, anh ta liền đem một trong hai căn nhà của mình bán đi, cậu biết anh ta bán bao nhiêu không?”
“Bao nhiêu?” Khưu Thành hỏi.
“Năm mươi cân bột ngô.” Lão Lý lắc đầu, nói. haehyuk8693
“Không ít đâu.” Bột ngô chính là đồ ăn cứu mạng à, đầu năm nay nơi nơi đều là phòng trống, một căn phòng chẳng lẽ còn có thể đáng so sánh với một mạng người sao?
“Cậu chắc không biết, căn nhà kia của bọn họ kề sát bên tòa thị chính thành phố à, có tin tức gì bên kia đều là nơi biết đến đầu tiên, có chỗ tốt gì bọn họ cũng là những người được hưởng lợi nhanh nhất. Nếu có cái gì gió thổi cỏ lay, người sống ở khu kia cũng là kẻ chạy nhanh nhất.” Lão Lý chỉ hận nhà mình không có năm mươi cân bột ngô, không thì hắn xác định cũng muốn mua một căn phòng ở chổ đó.
“Vacxin phòng bệnh đều đã được phân phát, còn có thể có cái gì gió thổi cỏ lay?” Khưu Thành trấn an hắn nói.
“Chú tiểu tử này xem ra là một chút phong thanh cũng không có nghe đến rồi.” Lão Lý lắc đầu, còn nói:“Hiện tại mọi người đều truyền miệng nhau, việc virus X kia xuất hiện, không thoát được quan hệ với việc biến đổi gien. Chỉ cần mầm móng tai hoạ này còn tồn tại, ai biết về sau còn có thể xuất hiện bệnh độc gì nữa. Tiểu tử cậu ngược lại rất tốt nha, độc thân một mình, không có gì vướng bận, nếu giống như tôi còn phải dắt theo cả gia đình, trải qua biết bao cực khổ……” haehyuk8693
“Tin tin……” Lúc này từ phía cửa tiểu khu lại truyền đến tiếng còi ô tô.
“Ai, đến giờ ăn cơm rồi, nhanh lên, đưa thẻ căn cước cho tôi, cậu ở chổ này coi đồ đi, tôi đi lấy cơm.” Lão Lý nói với Khưu Thành. Nếu đem đồ đạc trực tiếp để lại chổ này, không có người trông giữ khẳng định là không được. Mấy ngày nay, trong thành phố Tân Nam nơi nơi đều là nhân viên nhặt mót, vạn nhất bị người mượn gió bẻ măng, hai người bọn họ làm không tốt liền phải mất đi bát cơm.
Khưu Thành đem thẻ căn cước đưa cho hắn, rồi lại đem chút nước còn thừa lại trong bình đổ ra, đưa cho đối phương luôn. Mấy ngày qua, cậu đều dùng bình để đựng cháo bột ngô, chờ tới khi ăn xong trưa cơm, cậu lại đến cửa tiểu khu rót đầy nước là được. Trừ hai ngày đầu tiên khi bọn họ mới trở về từ căn cứ lâm thời, mấy ngày sau đó việc lấy nước đều rất tiện lợi, đặc biệt là đối với các tiểu đội tham dự công tác tái thiết sau thảm họa, những người làm công tác hậu cần sẽ thiết lập những điểm cung cấp nước ở từng địa phương mà các tiểu đội đang công tác.
Chỉ chốc lát sau, lão Lý đã lĩnh phần cơm của hai người trở về, hai người bọn họ an vị ở bên cạnh hộp biến áp, uống cháo bột ngô cắn bánh ngô. Khưu Thành đã đói bụng suốt một ngày nay, một cái bánh ngô cùng với chén cháo bột ngô đều bị cậu ăn đến mức không thừa lại dù chỉ một mẩu, bánh ngô cứng rắn cũng bị cậu ăn đến vô cùng thơm ngọt.
“Tiểu tử cậu ăn rất được đó nha, cái bánh này cũng tới nữa cân à.” Lão Lý uống mấy ngụm cháo bột ngô, lại ăn ước chừng nửa cái bánh, liền dừng lại.
“Hì hì.” Khưu Thành cười cười, không nhiều lời. Cậu biết con trai của lão Lý năm nay đã mười tuổi, cũng đương vào thời điểm phát triển thân thể. Tiểu tử choai choai cũng không thể tìm được việc gì nên hồn, mỗi ngày nhóc đều cùng ông ngoại bà ngoại đi ra bên ngoài nhặt rác, mấy thứ giống như xác vỏ đạn hay điện thoại di động, còn có mấy thứ kim loại linh tinh khác. Nếu đem chúng đến trạm thu mua, bọn họ cũng có thể đổi lấy chút đồ ăn.
Vợ của hắn là một hộ lý, cả ngày cũng kiếm không được bao nhiêu đồ ăn, hai người muốn nuôi sống cả một gia đình cũng không dễ dàng, có cái để ăn cũng không dám bỏ vào bụng.
Những năm vừa rồi, mọi người đều trải qua không dễ dàng, muốn nuôi sống ngươi nhà qua ngày luôn đặc biệt gian khổ vô cùng. Thế nhưng mỗi khi lão Lý nói đến vợ con của mình, còn có lão gia tử lão thái thái nhà bọn họ, hắn đều đặc biệt lên tinh thần, kỳ thật điều này cũng khiến Khưu Thành rất hâm mộ.
Bận rộn một ngày, buổi chiều khoảng năm giờ, mọi người liền tụ tập ở cửa tiểu khu vừa ăn cơm vừa hướng tổ trưởng báo cáo tình huống công tác hiện tại, sau đó sẽ để cho tổ trưởng phân công nhiệm vụ cho ngày mai. Lúc trước tuy rằng đã từng nói qua thời gian ăn cơm chiều là khoảng bốn giờ rưỡi, bất quá trễ hơn một hai mươi phút đều là chuyện thực bình thường. Tất cả mọi người lĩnh xong cơm chiều, vừa ăn một bên lại họp hội trò chuyện, xong xuôi thì ai về nhà nấy.
“Cái này cho con trai của anh.” Khưu Thành xé nửa cái bánh ngô đưa cho lão Lý. Con trai của lão Lý cậu cũng đã gặp qua, mấy ngày trước vào thời điểm ăn cơm trưa nhóc có tạt qua một hồi. Thằng nhỏ gầy chẳng kém gì cây củi, người cũng rất thấp bé.
Lão Lý đầu tiên là giật mình, sau đó liền cao hứng tiếp nhận nửa cái bánh ngô bỏ vào trong ngực, rồi dụng đại lực vỗ vỗ bả vai Khưu Thành nói: “Cảm tạ huynh đệ! Ngày sau nếu có đau đầu nhức óc cứ đến tìm anh, chị dâu của cậu rất thân với mấy vị bác sĩ kia, có thể lấy được một chút thuốc giá đặc biệt.” haehyuk8693
Cuộc họp của tổ kỹ thuật rất đơn giản, tổng cộng liền chừng hai mươi người. Mỗi người chỉ nói một hai câu, tổ trưởng sẽ lấy giấy viết viết chép chép, ngẫu nhiên sẽ hỏi một hai vấn đề, lại phân phối công tác ngày mai, hơn hai mươi phút liền có thể giải quyết xong.
Sau khi tan họp, Khưu Thành không có trực tiếp về nhà, mà là đi đến đại học Tân Nam. Cậu nhớ rõ bộ môn chăn nuôi của trường cậu hồi trước hình như có nuôi bò và dê. Cậu muốn đi đến chổ đó nhìn xem, coi có thể đem một ít phân bò dê trở về. Trồng hoa màu thì phải bón phân, Khưu Thành mấy năm nay đã trải qua việc nhà nông tại căn cứ lâm thời, cũng biết việc bón phân đối với thu hoạch là thập phần trọng yếu.
Cửa trường đại học Tân Nam lúc này đang mở rộng, thủy tinh ở phòng an ninh vỡ đầy đất, trên mặt đất còn có không ít vết máu. Trong trường học thì trống rỗng, cỏ dại mọc đầy khắp nơi, cây long não ven đường cũng đã phát triển hơn rất nhiều. Khưu Thành một mình đi lại trên sân trường vắng vẻ, bốn phía yên tĩnh đến mức ngay cả cậu cũng đều có thể nghe được tiếng bước chân của mình một cách rõ ràng. ( Cây long não: hay còn gọi là rã hương Cinnamomum camphora là một loại cây thân gỗ, lớn chắc khỏe với vỏ cây hơi thô và có các đốm nhạt màu, bị nứt nẻ theo chiều dọc, search gg để bik thêm chi tiết)
Cậu đi đến trước tòa nhà dành cho khoa chăn nuôi thì dừng lại. Đây là một dãy phòng học cũ, kết cấu bốn mặt, bên trong còn có một khoảng sân, bắt ánh sáng không quá tốt. Nơi đây còn có vài chỗ râm mát, là để cho sinh viên khoa chăn nuôi sử dụng. Lúc trước khi Khưu Thành học tại nơi này, thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết của động vật. Nghe nói đó là vì các sinh viên ngành bác sĩ thú y đang làm giải phẫu, ngày trước, dù cho là vào thời gian gần lúc thi cuối kì, cũng hiếm có học sinh đến nơi này tự học.
Khưu Thành đi vào dãy phòng học, trong lối đi nhỏ vắng vẻ vang vọng quanh tiếng bước chân của cậu. Sắc trời bên ngoài đã có chút hôn ám, cậu nghĩ sinh viên khoa chăn nuôi hẳn là sẽ không đem bò dê nuôi ở trên lầu mới đúng, nhất định là nằm ở khu lầu dưới không có phòng học, hơn nữa còn phải nằm kề với sân trường, như vậy mới tiện lợi.
Cậu cứ thế đi dọc theo hành lang ở bốn phía, rồi đẩy từng gian từng gian phòng học ra, rất nhanh liền tìm đến đúng căn phòng từng là nơi dùng để nuôi dê. Trong phòng không có bàn ghế, trên mặt đất dội lên chút rơm, thoạt nhìn còn có không ít phân dê, đủ cho Khưu Thành dùng thật lâu.
Khưu Thành từ trong ba lô cầm ra cái túi nhựa, rồi lại ở trong phòng học tìm tìm, định kiếm một cái chổi hoặc xẻng này nọ dùng tạm.
“Be be be be!” Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến vài tiếng dê kêu, bên trong dãy phòng học trống rỗng không có lấy một tia nhân khí này có vẻ càng thêm phá lệ quỷ dị đến dọa người! haehyuk8693
“!” Toàn thân Khưu Thành dựng đứng hết tóc gáy, cậu lao ra khỏi phòng học nhìn trái nhìn phải, nhưng cái gì cũng chẳng thấy. Chờ đến khi trở lại bên trong, cậu đã không còn tâm tư quản việc dơ hay chẳng dơ, trực tiếp lấy tay gạt túi nhựa nhét đầy phân cùng rờm, rồi khiêng lên rời đi.
Khưu Thành khiêng một túi phân dê, dọc theo con đường rợp bóng cây đi thẳng đến cửa hông trường học. Ra khỏi cửa hông chính là phố sinh viên, căn hộ hiện tại của cậu ở tiểu khu nằm ngay ở mặt sau phố sinh viên. Nhớ trước đây trên con phố nhỏ này có mở ra rất nhiều cửa hàng ăn uống, Khưu Thành vẫn thường đến nơi này giải quyết vấn đề thức ăn.
Cậu một hơi trèo lên tầng mười bốn, thở hồng hộc đóng lại cửa phòng, đem cái túi chứa phân dê khiêng đến trên ban công. Nương theo ánh trăng, Khưu Thành có thể nhìn thấy trong từng cái giỏ gỗ, đã có vài gốc mầm cây mọc nhô ra. Lúc này mới chỉ trôi qua thời gian một ngày, thế nhưng những hạt mầm cậu chôn xuống đều đã nảy mầm.
Thoáng nghỉ tạm một lát, Khưu Thành liền tính toán lấy chút phân dê bỏ vào trong giỏ. Cậu một bên xoay người mở túi, một bên ở trong lòng cân nhắc, đống phân dê này đã nằm trong căn phòng kia trọn năm năm, hẳn là không cần phải lên men mới đúng…… haehyuk8693
Nghĩ đến đây, động tác trên tay Khưu Thành đột nhiên dừng lại, túi nhựa đã mở ra, mà cái cục phân dê to đùng bên trong, rõ ràng là còn tươi.
NY: Chương sau 2 ng chính thức gặp mặt~
CHƯƠNG 7
Edit – HaeHyuk8693
☆, Rung chuyển
Liên tiếp đụng phải tình huống như vậy, cho dù Khưu Thành có thần kinh thô đến đâu, lúc này cũng chẳng có biện pháp thuyết phục chính mình… có khi những thứ này là do cậu suy nghĩ nhiều quá thôi.
Hoặc chính là cậu đã gặp quỷ, hoặc là bên trong đại học Tân Nam hiện tại khẳng định còn có một hay vài em sơn dương đáng yêu đang tràn đầy sinh lực.
Nhưng việc này căn bản không thuyết phúc, lúc trước toàn bộ thành phố Tân Nam đã bị người lây nhiễm chiếm cứ, người sống đều bị chúng ăn vô số, nếu có dê lớn như vậy làm sao có thể tránh được một kiếp không bị cắn chết chứ?
Vậy sơn dương này khẳng định là có chủ, mà chủ nhân của nó tất nhiên không phải giống như nhóm người Khưu Thành vừa mới trở về từ căn cứ lâm thời, tên kia chắc chắn đã sinh hoạt ở bên ngoài rất lâu.
Chẳng lẽ hắn chính là chủ nhân của “Mộc Tu bút kí”? Thật sự nếu là như vậy, điều này cũng rất có khả năng, lúc trước điều kiện sinh tồn ở Tân Nam tuy rằng ác liệt, nhưng đối phương nếu là cao nhân, dĩ nhiên không thể so với đám phàm phu tục tử bọn cậu. haehyuk8693
Vậy chuyện tối hôm qua có liên hệ với hắn hay không? Tự Khưu Thành căn bản không biết linh khí còn có tác dụng làm cho miệng vết thương khép lại nhanh hơn, vậy thì cậu làm sao biết mà chạy đến ban công để chữa thương? Chẳng lẽ cũng là do tên kia đem cậu ra ban công?
Chỉ cần vừa nghĩ đến lúc mình đang ngủ thế nhưng vẫn còn có người qua lại tự nhiên trong nhà, Khưu Thành đêm nay liền không thể ngủ được an ổn, cho dù đối phương thoạt nhìn tựa hồ không có ác ý.
Lúc nửa đêm, Khưu Thành cảm giác cửa sổ bên kia dường như có động tĩnh, cậu đột nhiên mở to mắt, vừa vặn nhìn thấy một bóng đen đang định chui vào trong phòng cậu.
“Ai?” Khưu Thành hét lớn một tiếng. haehyuk8693
“!” Bóng đen kia liền rụt trở về một chút.
“Đi ra đây!” Khưu Thành lại quát.
“……” Cửa sổ bên kia một điểm động tĩnh cũng không có.
“Ngươi đi ra đây một chút, chúng ta cùng tán gẫu.” Một lát sau khi Khưu Thành đã bình ổn tâm tình, cậu liền tận lực thả chậm ngữ điệu.
Một khoảng lâu sau, từ phía bên ngoài cửa sổ mới rốt cuộc chậm rãi chậm rãi lộ ra non nửa cái đầu, lại qua một hồi lâu nữa, Khưu Thành mới rốt cuộc thấy được toàn bộ cái đầu của đối phương. Nương theo ánh trăng, cậu chỉ có thể ước chừng phân biệt ra người này có một mái tóc ngắn giống như bị chó gặm, ngũ quan thấy không rõ lắm, ước chừng là gương mặt của người trưởng thành.
“Anh là ai?” Thấy đối phương vừa để ý vừa cẩn thận như vậy, Khưu Thành liền mạc danh cảm giác chính mình giống như có chút lo lắng.
“Ô……” Bóng đen kia phát ra một tiếng kêu trầm thấp giống như động vật nhỏ. haehyuk8693
Khưu Thành nhíu nhíu mày, xê dịch vị trí trên giường. Đối phương nhìn thấy cậu vừa động, lập tức lại đem đầu rụt trở về. Khưu Thành mở ra ngăn kéo tủ đầu giường, từ bên trong lôi ra một khúc nến, lại cầm bật lửa,“ba” một tiếng châm ngọn lửa.
“……” Bóng đen ngoài cửa sổ không biết lúc nào lại nhô đầu ra, yên lặng nhìn chăm chú vào tất cả mọi hành động của cậu.
“Anh lại đây!” Khưu Thành hướng hắn ngoắc ngoắc.
Bóng đen kia giống như thập phần do dự, cái đầu đã lùi về ngoài cửa sổ lại nhô trở ra.
“Lại đây!” Khưu Thành lại hướng hắn vẫy tay. haehyuk8693
“Ô……” Sau khi bóng đen kia lên tiếng, rốt cuộc cũng động đậy.
Khưu Thành nhìn hắn dùng hai tay chống cửa sổ, đầu tiên là lộ ra một nửa người trên, sau đó là chân trái, rồi đùi phải. Hắn hiện giờ tựa như một con ếch bự ngồi xổm bên bệ cửa sổ, nhẹ nhàng nhảy xuống, rồi đáp lên mặt sàn trong phòng.
Nương theo ánh sáng của ngọn nến, Khưu Thành rốt cuộc đã có thể thấy rõ ràng diện mạo của hắn. Đây là một người nam nhân tuổi còn trẻ, niên kỉ ước chừng không đến ba mươi, có hình dáng ngũ quan rõ ràng, sườn mặt tương đối thon dài, với mái tóc xoăn không dài cũng không ngắn, nửa người trên không mặc áo, phía dưới ngược lại chỉ mặc một chiếc quần bò rách rưới, mà quần bò bó sát người đã góp phần phác họa nên bờ mông cong nẩy rắn chắc của hắn……
“Ô……” Hắn phát ra thanh âm ô ô hữu nghĩ yếu ớt, rồi chậm rãi tới gần Khưu Thành, càng dựa lại càng gần, thẳng đến khi hai người má dán vào má, sau đó lại nhẹ nhàng cọ cọ. Tiếp xúc thân mật như vậy khiến cho Khưu Thành cảm giác có chút không được tự nhiên, vì thế cậu rất nhanh liền tránh đi.
“Ô ô……” Hắn rên rỉ như đã phải chịu một nổi ủy khuất rất lớn, rồi lại sáp về trước cọ cọ, cọ xong còn vươn đầu lưỡi ra liếm liếm phần ót của Khưu Thành, lúc này chàng ta mới cảm thấy mỹ mãn tìm một chổ nằm trên giường, uốn người đi ngủ.
Khưu Thành lau một đống nước miếng trên cổ, lại nhìn nhìn cái tên gia hỏa đã chiếm mất cái giường lò xo của mình, nhịn không được gãi đầu, người này có ý tứ gì đây? Định tới đây ở ké?
“Khò khò khò……” Đối phương thấy Khưu Thành vẫn còn ngồi nguyên tại chổ, liền một bên ngáy khò khò, một bên lại đến gần dúi dúi người, thúc giục cậu mau đi ngủ.
Thực lực song phương cách xa, Khưu Thành không dám hướng tên này tuyên bố cái giường này là thuộc về sở hữu tư nhân của cậu, chỉ đành phải ngoan ngoãn thổi ngọn nến, ngủ. Dù sao nếu tên này thật sự có ác ý với cậu, Khưu Thành hiện tại đã không biết chết tới mấy trăm lần, lại nói tới cái thời điểm rơi vào mộng đẹp ấy, cậu dù ngủ hay tỉnh cũng chẳng có phân biệt gì mấy, dù sao đây chính là tên quái thai ngay cả cửa sổ tầng mười bốn đều có thể ra vào tự nhiên mà.
Một lần nữa bước vào Tụ Linh trận, đem toàn bộ phòng ở của cậu đặt trong đó. Linh khí trong phòng sung túc, nằm ở trên giường, Khưu Thành cảm giác chính mình như đang ngủ ở quanh sơn cốc trong núi rừng xanh thẳm, bên người còn có một tên mèo bự thỉnh thoảng lại vươn đầu lưỡi liếm liếm cậu, Khưu Thành lúc này đây rốt cuộc đã có thể an tâm ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Khưu Thành đánh cái ngáp từ trên giường ngồi dậy, bên người lập tức có một cái đầu sáp tới, muốn dùng đầu lưỡi giúp cậu rữa mặt, những đã bị Khưu Thành một chưởng đẩy trở về.
“Ô, ô……” Thời điểm Khưu Thành ở trong buồng vệ sinh đánh răng rửa mặt, tên kia liền canh ở một bên ô ô lên án, hình như là đang thầm oán viêc cậu cự tuyệt thân cận của hắn. Xuyên thấu qua gương nhìn cái tên to con bên người, Khưu Thành nhịn không được hơi hơi gợi lên khóe miệng.
Mấy năm nay, cậu tuy rằng cũng khát vọng có được một gia đình ấm áp, nhưng trong lòng lại đối với cái thứ gọi là gia đình này thực không tin tưởng, mà cậu cũng chẳng có niềm tin vào chính mình. Từ trung học đến bây giờ, cậu đều tự trải qua mọi thứ một mình, ngay cả chó mèo cũng chưa từng nuôi. haehyuk8693
Hiện tại trong nhà rốt cuộc đã có thêm một vật sống, Khưu Thành cảm giác có chút cao hứng, tuy rằng đó là một tên gia hỏa quái đản đầu óc rõ ràng không dùng được, lại có thể ở trên nhà cao tầng qua lại tự nhiên.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Khưu Thành đi đến ban công nhìn nhìn, phát hiện mấy cái cây non trải qua một buổi tối liền đã cao thêm một khúc. Đặc biệt là mấy cây ngô, thế nhưng đã cao đến đầu gối của cậu.
Cùng với sự sinh trưởng nhanh chóng của chúng, hơi nước trong giỏ giống như cũng tiêu hao đặc biệt mau. Sau khi Khưu Thành tưới nước qua cho chúng một lần, thì phát hiện nước trữ trong nhà cũng không còn nhiều, xem xem thời gian còn sớm, cậu liền quyết định đến bờ sông lấy nước.
So với các thành phố lớn nhỏ khác trên cả nước, công tác bảo vệ môi trường của Tân Nam vẫn tương đối tốt. Nước sông ở Tân Nam tuy rằng không thể trực tiếp dùng để uống, như nếu dùng để làm vệ sinh thì hoàn toàn không có vấn đề.
Nếu đã đi đến bờ sông, Khưu Thành liền thuận tiện đem theo quần áo bẩn của mấy hôm trước luôn. Lúc Khưu Thành đi ra ngoài, tên kia cũng cùng cậu ra khỏi cửa, Khưu Thành xuống lầu, hắn cũng đi theo phía sau. Đợi Khưu Thành rời khỏi chung cư, hắn đã không còn thấy bóng dáng.
Cứ thế Khưu Thành đi đến bờ sông cách nhà gần nhất giặt quần áo.
Mấy năm trước lúc Tân Nam thị được xây dựng, bờ đê ven sông phụ cận vùng này đều được xây dựng lại. Dọc theo bờ sông có lan can được đút bằng xi măng, có nơi không có lan can, thì lại từ trên đê sông nối liền từng bậc thang kéo dài đến trong nước, cũng dễ dàng cho cư dân phụ cận giặt quần áo hay rửa rau.
Trong bụi cỏ cách đó không xa, có một thân ảnh đang thò cái đầu của mình ra quan sát. Thật ra hắn rất muốn chạy qua cùng người kia, nhưng lại sợ hãi khung cảnh chung quanh không chút che chắn thế này. Những địa phương như vậy luôn khiến cho hắn cảm giác rất nguy hiểm, từ trước đó, lúc hắn cùng sinh hoạt với lão miêu cũng chưa từng đi ra nơi như vậy bao giờ.
Khưu Thành rửa xong quần áo, một tay xách quần áo ướt sũng, một tay xách một thùng nước trở về nhà. Cậu đem thùng nước đổ vào trong bồn tắm, phơi quần áo ướt lên, sau đó xách lên hai thùng nước lại đi ra ngoài, một chuyến này cậu liền đổ đầy hai thùng nước rồi mới quay về.
Đến khi cậu xách thùng nước vào phòng, Khưu Thành phát hiện người nọ đã chờ sẵn ở trong, làm như hiến vật quý mà cầm một bình nước khoáng cũ không nhãn mác dâng cho cậu. Đây là loại bình lớn cỡ năm lít, trong chai còn chứa hơn phân nửa bình nước, bên trong thế nhưng còn có không ít tôm nước ngọt.
Thời điểm căn cứ lâm thời thiếu lương thực lúc trước, cũng không thiếu những người tụ tập thành tổ đến sông Tân Nam mò cá vớt tôm. Khi ấy ngay cả ốc đồng cũng đều nhanh bị bọn họ vớt đến tuyệt chủng, không nghĩ tới người này thế nhưng còn có thể trảo đến nhiều tôm như vậy.
“Cho tôi hả?” Khưu Thành hỏi hắn. haehyuk8693
“!” Tên kia nhếch miệng hướng cậu tươi cười, mang theo một chút ngốc nghếch.
“Trước giữ lại, buổi tối chúng ta nấu lên ăn.” Khưu Thành cao hứng tiếp nhận cái chai. Tâm tình của cậu hiện tại rất tốt, không chỉ là vì đống tôm này, còn bởi vì vừa này lúc cậu ở bờ sông giặt quần áo, người này liền ở phụ cận bờ sông mò tôm cho cậu.
Tới giờ, Khưu Thành vẫn như cũ bắt đầu đi làm. Khi thấy trên mặt tên kia lộ ra vẻ mặt thất lạc, tâm tình của cậu lại tốt thêm vài phần, vươn tay sờ sờ cái đầu lông xù của ai kia xong, cậu liền vác ba lô trên lưng đi ra ngoài.
Vừa vào thành phố, Khưu Thành rất nhanh liền phát hiện không khí có chút không đúng. Không chỉ những người trong tổ kỹ thuật của cậu mà những người khác ai nấy đều mặt co mày cáu.
“Phát sinh chuyện gì à?” Khưu Thành hỏi cộng sự lão Lý. haehyuk8693
“Nghe nói phương bắc nổi loạn, có người đập phá công ty cây trồng, nói thứ bọn họ bán là cái loại Tân Sinh gì đó.” Lão Lý trầm giọng nói.
“Khống chế được chưa?” Lúc này nếu vì chuyện mầm móng mà nháo loạn, đối với cư dân thành phố bọn họ mà nói tuyệt đối không phải chuyện tốt gì.
“Tạm thời khống chế được, bất quá nghe nói hiện nay mấy khoa học gia ở nước ngoài đều đem mọi chuyện đổ lên đầu Tân Sinh. Còn có những người trong nhà không còn thân nhân, đều đi tìm cái công ty đó tính sổ, cậu nói chuyện này còn thể đè ép được bao lâu?” Lão Lý lắc đầu.
Chuyện khác không nói, đối với việc những đứa trẻ đã mất đi trong quá trình virus X bùng nổ, cũng đủ để khiến cho những người làm cha mẹ thống khổ. Hiện tại lại có người nói hết thảy mầm móng tội ác đều do công ty này tạo nghiệt, bọn họ còn có thể nhẫn nhịn được sao? Trừ phi hiện tại có người có thể chứng minh virus X cùng Tân Sinh không có bất cứ quan hệ gì, không thì việc này tuyệt không có khả năng bị bỏ qua dễ dàng như vậy.
Tân Sinh chính là một loại kỹ thuật cải tạo sinh trưởng ra đời ước chừng mười năm trước. Nghe nói khả năng lớn nhất của nó chính là giải phóng những trói buộc về gien di truyền. Những cây trồng đã trải qua kỹ thật cải tạo tăng trưởng, không cây nào là không tràn ngập sinh mệnh lực bừng bừng. Loại kỹ thuật này giúp cho các nông dân tăng sản lượng, cũng khiến cho công ty cây trồng kiếm tiền đầy cả túi. Thế nhưng dựa theo công ước quốc tế, kỹ thuật này không thể dùng ở trên động vật, càng không thể tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người. Chuyện này cũng là vì phòng ngừa kỹ thuật này sẽ tạo nên nguy hại cho nhân loại.
Khưu Thành trầm mặc, cho dù thiên hạ đã thái bình, bọn họ muốn ăn no bụng, cũng còn phải chờ đến lúc cây bắp trưởng thành. Nay nếu thật sự loạn lên, nông dân hiện nay đều ỷ lại hết vào công ty cây trồng, nhưng họ lại không thể cung cấp hạt giống. Nông dân không thể gieo trồng như bình thường, vậy thì hậu quả chắc chắn sẽ không thể lường được.
Con người khi đã đắm chìm trong cừu hận cùng bi thương đều sẽ không quản đến những chuyện khác, bọn họ chỉ cần sự công bằng mà thôi. Ngay cả Khưu Thành, giờ phút này cậu cũng rất muốn vì mẹ mình đòi lại công lý. Bà thật sự là vì Tân Sinh mới chết đi sao?
Khưu Thành cũng không oán hận mẹ của cậu. Người phụ nữ ấy trước khi tái hôn đã đem thứ duy nhất đáng giá chính là căn phòng bán đi, còn đem tất cả tiền bạc để lại cho cậu, chính bà cũng tương đương với việc tay trắng ra khỏi cửa. Chỉ dựa vào điểm này, liền không phải ai cũng có thể làm được như bà.
Từ trung học đến đại học, trong vài năm đó, mặc dù Khưu Thành phải sống trong tình trạng lấp lửng, nhưng cậu ít nhất cũng cơm áo vô lo, cũng không cần phải đi đến một nơi xa lạ, nhìn sắc mặt của một người đàn ông xa lạ, lại càng không phải thật cẩn thận cố gắng dung nhập vào cái gia đình vốn không thuộc về cậu.
Lúc trước khi Khưu Thành không hiểu chuyện, còn từng thầm oán qua mẹ mình, nhưng hiện tại mỗi ngày một trưởng thành, cậu lại càng cảm kích người phụ nữ ấy, cảm kích mẹ đã vì mình mà chuẩn bị hết thảy mọi chuyện. haehyuk8693
Nếu khu Bắc nơi chủ yếu sản xuất ra lượng thực cho toàn quốc mà xảy ra bạo loạn, thì những khu vực khác cũng sẽ thần hồn nát thần tính theo. Dưới tình huống như vậy, đến lúc được tính là vụ thu hoạch lương thực thuận lợi đầu tiên, sợ là cũng không có bao nhiêu hộ nông dân nguyện ý bán ra. Trong thành cũng sẽ có người tích trữ lương thực, đến thời điểm ấy, những cư dân phổ thông như bọn họ muốn ăn no bụng, lại càng thêm khó khăn.
Khưu Thành lại nghĩ đến vài cây mạ non trên ban công nhà mình, xem ra chính mình chỉ có thể trông cậy vào chúng nó. Túi phân dê mới khiêng về ngày hôm qua vẫn còn tươi, cậu còn phải ủ chúng một thời gian mới có thể dùng được. Nếu trực tiếp ủ phân thì tốc độ quá chậm, cậu phải nghĩ biện pháp làm ra khuẩn enzyme hoặc là khuẩn HM này nọ để ủ phân mới được. Thứ này lúc nhóm người bọn họ còn ở tại căn cứ lâm thời rất thường xuyên dùng đến, cũng chẳng phải thứ hiếm lạ gì, chẳng qua là trong nhất thời, cậu không biết phải đi đâu đào ra thứ kia.
“Lão Lý, anh có biết nơi nào lấy được chất lên men dùng để ủ phân không?” Buổi chiều sau khi tan làm, Khưu Thành liền hỏi lão Lý ở bên cạnh.
“Cậu muốn lấy thứ đó làm gì?” Lão Lý lúc trước cũng từng làm qua việc trồng trọt ở căn cứ lâm thời, nên cũng biết tác dụng của chất lên men dùng để ủ phân.
“Em định trồng một chút rau ở trên ban công.” Khưu Thành trả lời.
“Như vậy à, trong bệnh viện của vợ anh hiện tại cũng có mấy thứ này. Hiện giờ trong vườn hoa, trên mái nhà, chỉ cần có đất trống liền đều được dùng để trồng cây hết, nghe nói hiện tại rất nhiều nơi đều làm như vậy cả. Buổi tối trở về anh sẽ nói với vợ anh, xem có thể hỏi người ta được không.” Lão Lý không chút do dự liền đáp ứng chuyện này.
“Cũng không thể trắng trợn lấy của người khác như vậy được, anh nói với chị dâu dùng bánh này đổi đi. Có thể đổi bao nhiêu đổi bấy nhiêu.” Đầu năm nay, cũng chẳng có người nào nguyện ý cho không người khác, lão Lý tám phần là vì chuyện cái bánh ngày hôm qua, mới có thể nói như vậy.
“Không cần nhiều vậy đâu.” Lão Lý vội vàng chối từ. haehyuk8693
“Cầm đi, cũng không thể để cho chị dâu vì em mà thiếu ân tình người ta được. Anh biết rõ em chỉ có một mình, cũng không có bạn bè, độc thân độc mã, về sau nếu trong thành phố có phong thanh gì, anh chỉ cần nói với em là được.”
Khưu Thành ở trong căn cứ lâm thời năm năm, tuy rằng bởi vì thân là đàn ông nên rất có sức lực, lại không có điều gì phiền lũy. Mỗi ngày trôi qua đều tương đối đơn giản, nhưng cậu cũng không phải chưa nhận qua sự giúp đỡ của người khác. Vào thời điểm càng gian nan khốn khổ, được nhận sự giúp đỡ của người khác lại càng thên ấm áp, trân quý biết bao. haehyuk8693
Cho nên nếu trong phạm vi khả năng cho phép, Khưu Thành cũng nguyện ý thoáng biểu hiện một ít khẳng khái của mình, hơn nữa cậu cảm thấy lão Lý là người cũng rất tốt. Khưu Thành không tin, người đàn ông mỗi bữa chỉ uống mấy miếng cháo bột ngô, ăn mấy khẩu bánh, dù chịu đói khát cũng phải đem thức ăn về cho gia đình sẽ là một kẻ xấu xa.