Hai người bọn họ đích thân đi đến thôn Phương gia một chuyến. Lần này bọn họ không còn mang theo suy nghĩ mâu thuẫn giống như lúc trước, cho nên phát hiện ra thật nhiều điều mới mẻ. Chẳng hạn như người tới thôn Phương gia làm việc rất đông, khi có nhiều người hơn, các cơ hội kinh doanh mới xuất hiện khiến một nơi hẻo lánh bừng bừng sức sống.

- Thương? - Đỗ huyện lệnh mơ hồ bắt được gì đó.

Sĩ - nông - công - thương, ngày nay người ta không còn quá bài xích thương nghiệp như trước. Nhưng trong suy nghĩ của mình, Đỗ huyện lệnh vẫn cảm thấy nếu như tất cả mọi người đều đi làm thương nghiệp hết thì lấy ai ở lại làm nông? Vì có thái độ thế này, cho nên ông ấy không quá đặc biệt để ý những chuyện liên quan đến thương nghiệp. Tuy nhiên, một khi thương nghiệp phát triển, quan phủ đứng ở vị trí trung gian sẽ nhận được kha khá thu nhập từ thuế, đây lại là một chuyện khác. Ông ấy nhận ra mình cần phải điều chỉnh và chải chuốt lại suy nghĩ.

Sau khi Lục An tiên sinh biết được Đỗ huyện lệnh đang nghĩ gì, cuối cùng cũng tìm thấy một tia hy vọng, bắt đầu ở cạnh chỉ bảo ông ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play