Dù sao thì cũng là vẽ mỹ nhân, hắn ta thích thú vẽ say sưa, cũng cảm thấy rất mỹ mãn. Còn về phần sau khi vẽ xong phải làm thế nào, dù sao thì Dương Liễu Sinh cũng chỉ được cho phép vẽ Giang Quyện, quyền quyết định bức tranh sẽ đi về đâu không nằm trong tay hắn ta. Cũng trong đêm nay, Dương Liễu Sinh buồn khổ uống cạn hai cân rượu đế, lại khóc lóc kể lể với bạn tốt cả đêm, bạn tốt không bịt miệng hắn ta được, bị dọa đến mỗi mặt mày trắng không còn chút máu.
Mà sau một đêm, cuộc sống của Giang Quyện cũng dần đi vào quy luật.
Sáng dậy sớm, mỗi ngày đều có hoạt động cố định… ban ngày xử lý chính vụ với Thái tử, buổi tối ngủ với Thái tử. Làm Thái tử phi lại có thể khiến Giang Quyện cảm nhận được nỗi đau của nô lệ xã hội. Lao lực như vậy, Giang Quyện chỉ có thể đổi được thời gian ngủ trưa ít đến đáng thương, sao Giang Quyện lại không muốn nằm không lười biếng cơ chứ, nhưng lúc nào cậu cũng bị lay dậy, Giang Quyện thật sự đã cảm nhận được ác ý của thế gian này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT