Chương 990
Không bao lâu sau, Hà Kim Minh dựa theo địa chỉ mà Trình Thu Uyển gửi tới đi tới nhà cô ta, sau đó anh ta đi theo hướng dẫn của cô ta đến nhà Cố Mặc Ngôn.
Đi đến ngoài cửa, Trình Thu Uyển hít một hơi thật sâu, đổi sang vẻ mặt lo lắng. Hôm nay cô ta nhất định phải phá hủy toàn bộ hình tượng của Trình Thư Nghi trong lòng Cố Mặc Ngôn.
Nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng chuông cửa, khóe miệng Cố Mặc Ngôn nhếch lên đầy giễu cợt, cuối cùng cô ta cũng tới rồi.
Khi Trình Thu Uyển vừa bảo Hà Kim Minh đưa cô ta đến nhà họ Gố thì Hà Kim Minh đã gọi điện nói cho Cố Mặc Ngôn biết ngay.
Vì vậy Cố Mặc Ngôn đã về nhà đợi Trình Thu Uyển đến.
Anh muốn xem thử người phụ nữ này định giở trò gì!
Đi ra mở cửa nhìn thấy Trình Thu Uyển, Cố Mặc Ngôn tức giận lạnh lùng nói: “Không phải tôi đã nói cô đừng đến đây nữa hay sao? Cô còn đến làm gìl?” Nói xong, anh giả vờ muốn đóng cửa lại.
“Cố Mặc Ngôn, em đến đây là vì có chuyện muốn nói với anh, em sợ anh sẽ bị Trình Thư Nghi lừa gạt.” Trình Thu Uyển vội vàng kéo ống tay áo của Cố Mặc Ngôn ngăn không cho anh đóng cửa Cố Mặc Ngôn hất tay Trình Thu Uyển ra, nghiêm mặt nói: “Cô nói vậy là có ý gì? Lúc trước cô hãm hại Thư Nghi còn chưa đủ sao?
Bây giờ lại muốn làm gì nữa!”
Trình Thu Uyển thừa cơ đẩy xe lăn vào cửa chính, dáng vẻ oan ức nhìn anh: “Cố Mặc Ngôn, chuyện năm đó là em sai, em đã nhận ra sai lầm của mình rồi. Nhưng lần này những lời em nói hoàn toàn là sự thật, anh tuyệt đối đừng để Trình Thư Nghi lừa gạt.”
“Thư Nghi lừa gạt tôi cái gì?” Cố Mặc Ngôn nắm chặt tay thành nắm đấm, ánh mắt bốc hỏa hỏi “Gô ta bắt cá hai tay!” Trình Thu Uyển vội vàng nói: “Cô ta đã ở bên Hà Kim Minh nhưng vẫn giả mù sa mưa dây dưa với anh, cô †a chỉ coi anh là lốp dự phòng thôi, anh đừng để bị cô ta lừa”
“Sao cô biết cô ấy và Hà Kim Minh ở bên nhau? Ai nói với cô chuyện này?” Nghe Trình Thu Uyển quay lại đổ vạ như thế, Cố Mặc Ngôn hận không thể thẳng tay cho người trói luôn cô ta lại, thay Thư Nghi trả thù.
Nhưng nghĩ đến những gì Trình Thư Nghi đã dặn dò trước đó, anh chỉ có thể cố gắng kìm nén cơn giận của mình “Chính miệng Hà Kim Minh nói với em Trình Thư Nghi đã ngủ với anh ấy. Anh cũng tận mắt chứng kiến rồi đúng không? Cho nên cô ta chỉ đang xem anh như con khỉ mà chơi đùa thôi, anh tuyệt đối đừng bị mắc lừa” Trình Thu Uyển kéo tay áo Cố Mặc Ngôn, bày ra dáng vẻ tận tình khuyên bảo.
“Sao cô lại biết chuyện này, Hà Kim Minh đã nói với cô? Mối quan hệ giữa cô và anh ta là gì?” Cố Mặc Ngôn muốn moi một ít thông tin từ miệng Trình Thu Uyển Nghe Cố Mặc Ngôn hỏi vậy, Trình Thu Uyển ngây người ra một lúc. Nguy rồi, không cẩn thận lỡ miệng nói ra điều không nên nói mất rồi, bây giờ nên trả lời thế nào để Cố Mặc Ngôn không nghi ngờ đây?
Trình Thu Uyển vội vàng nghĩ ra một lý do rồi nói: “Em và Hà Kim Minh là bạn cùng lớp đại học, lúc trước là em giới thiệu Hà Kim Minh với Trình Thư Nghi, nhưng em không ngờ hai người họ lại quen nhau. Ngày hôm qua sau khi đánh nhau với anh, tâm trạng anh ấy không tốt nên gọi điện cho em để tâm sự, còn nói Trình Thư Nghi chủ động theo đuổi anh ấy, cho nên em mới biết chuyện.”
Vất vả lắm mới lấp li3m cho xong vấn đề này, Trình Thu Uyển nhanh chóng quay lại chủ đề cũ: “Cố Mặc Ngôn, em vừa biết chuyện là lập tức chạy tới đây tìm anh ngay, chính vì em sợ anh bị Trình Thư Nghi lừa gạt tình cảm. Trong lòng cô ta không hề có anh, nếu không cô ta sẽ không qua lại với Hà Kim Minh sau lưng anh như thế.”
Nói như vậy tức là ban đầu Trình Thu Uyển đưa Hà Kim Minh đến tiếp cận Trình Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn suy đoán trong lòng. Vậy thì lý do tại sao bây giờ anh ta lại giúp Thư Nghi đối phó với Trình Thu Uyển? Chẳng lẽ vì sau đó anh ta thật sự thích Thư Nghi?