Chương 930

Dương Tùng Đức nói.

Sau khi Trình Thư Nghi biết chuyện Cố Mặc Ngôn đã không nghỉ ngơi đàng hoàng suốt nhiều ngày, cô đau lòng nói: “Tôi biết rồi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy.”

“Làm phiền mợ chủ rồi.” Dương Tùng Đức cảm ơn Trình Thư Nghi Trình Thư Nghi tìm được máy sấy trong phòng, cô định nhân lúc.

Cố Mặc Ngôn còn chưa tỉnh sấy khô tóc cho anh trước, sau đó mới gọi anh dậy uống thuốc.

Trình Thư Nghi dùng tay thử nhiệt độ của gió, cô dịu dàng sấy tóc cho Cố Mặc Ngôn rồi chợt nhớ lại trước đây anh cũng từng sấy.

tóc cho mình.

Khi đó anh còn nói muốn sấy tóc cho cô cả đời. Thời gian dài như thế, là cả một đời đấy, nào có nói dễ dàng được như thế.

Trình Thư Nghi buồn bã, cũng không khống chế được động tác tay của mình, bất cẩn đánh thức Cố Mặc Ngôn. Thấy Cố Mặc Ngôn mở mắt, Trình Thư Nghi hơi hoảng hốt, nhưng sau đó cô đã nhanh chóng bình tĩnh lại.

Cố Mặc Ngôn thấy Trình Thư Nghi đang sấy tóc cho mình thì rất cảm động, anh năm lấy tay cô rồi nói: “Thư Nghi, em…”

“Anh đừng nghĩ nhiều.” Trình Thư Nghi tránh khỏi bàn tay của Cố Mặc Ngôn rồi lạnh lùng nói: “Anh sốt rồi, tôi chỉ không muốn bệnh tình của anh nặng thêm thôi.”

“Cảm ơn em.” Cố Mặc Ngôn yếu ớt cất tiếng.

Trình Thư Nghi cũng không nói gì nữa, cô tiếp tục sấy tóc cho Cố Mặc Ngôn, động tác rất dịu dàng, khác hẳn sự lạnh lùng trong lời nói.

Đợi sau khi Trình Thư Nghi sấy khô hẳn tóc cho Cố Mặc Ngôn xong cô mới tắt máy sấy, đứng dậy đi đến chỗ bình nước rót một cốc nước ấm, sau đó lại cầm thuốc đã lấy sẵn cho Cố Mặc Ngôn rồi đưa đến trước mặt anh.

“Vừa rồi Dương Tùng Đức mang thuốc cho anh, anh uống thuốc trước đi, sau đó vào ngủ trong phòng ngủ, hôm nay tôi sẽ ngủ trên sô pha trong phòng khách.”

“Không cần đâu.” Cố Mặc Ngôn cầm lấy thuốc trong tay Trình Thư Nghi: “Sức khỏe của anh không sao, em ngủ trong phòng.

ngủ đi, anh ngủ ở đây cũng được.”

“Anh không yêu quý sức khỏe của mình như vậy sao?” Đột nhiên Trình Thư Nghi nổi giận: “Nếu không phải nể tình hôm nay anh chản nước cho tôi, anh nghĩ tôi băng lòng quan tâm đ ến anh chắc! Uống thuốc nhanh lên rồi vào phòng ngủ ngủ.”

Đây cũng là lần đầu tiên Cố Mặc Ngôn nghe thấy Trình Thư Nghi nói với mình bằng giọng điệu ra lệnh như thế, tuy giọng điệu của cô không được tốt lắm nhưng Cố Mặc Ngôn vẫn nghe ra được sự quan tâm ở trong đó.

“Được rồi được rồi, em đừng giận nữa, anh đồng ý với em, uống thuốc xong anh sẽ vào trong phòng ngủ ngủ.” Cố Mặc Ngôn biết Trình Thư Nghi đang lo lắng cho mình, anh cũng không muốn phụ lòng tốt của cô.

Trình Thư Nghi thấy Cố Mặc Ngôn uống thuốc xong thì đẩy anh đi vào trong phòng ngủ ngủ, sau đó cô cuộn mình trên ghế sô pha, hy vọng sớm mai thức giấc anh sẽ hạ sốt.

Tuy Trình Thư Nghi không thấp nhưng cô lại rất gầy, thế nên với cô chiếc sô pha này rất rộng, ngủ trên đó cũng không thấy khó chịu.

Đêm dần trôi, một ngày mới lại đến.


Chương 931


Nguồn thiếu chương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play