Khóa nhà vệ sinh trong nhà Tô Thư Nghi đã hư từ lâu, cho nên Cố Mặc Ngôn có thể đẩy thẳng cửa vào.
Vừa bước vào, anh đã nhìn thấy Tô Thư Nghi giơ một cánh tay lên, cánh tay còn lại vội vàng kéo khăn tắm muốn che người.
Tay chân luống cuống đến nổi quên cả khóa vòi sen, vết thương trên cánh tay lập tức bị phun nước lên.
Cô gái bất cẩn này!
Nhìn thấy Tô Thư Nghi giày vò mình thành như vậy, Cố Mặc Ngôn không khỏi tức giận.
Anh lập tức bước nhanh tới, vội vàng ôm Tô Thư Nghi vào lòng, sau đó tắt vòi sen.
“Tô Thư Nghi, sao em lại ngốc như vậy chứ.” Anh không nhịn được mà thấp giọng mắng, sau đó lập tức nắm lấy cánh tay Tô Thư Nghi, quan sát vết thương bên trên.
Quả nhiên nhìn thấy vết thương sắp bị mưng mủ, lửa giận càng lớn hơn: “Nhà em dùng vòi sen kiểu này, sao em có thể tự tắm rửa được?”
Cố Mặc Ngôn bất mãn trách mắng, nhưng bây giờ Tô Thư Nghi lại không nghe lọt một chữ nào.
Cô chỉ cảm thấy cơ thể mình dán chặt vào người Cố Mặc Ngôn, khoảng cách duy nhất giữa hai người là chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người anh, lại còn bị nước trên người cô làm ướt đẫm, dán chặt vào cơ thể hai người nữa.
Thậm chí Tô Thư Nghi còn có thể tự trải nghiệm cơ bắp trên lồng ngực Cố Mặc Ngôn, còn có đường nhân ngư ở bụng, và còn cả…
Cô cảm thấy đầu mình nổ tung đến nơi rồi!
Cố Mặc Ngôn nói Tô Thư Nghi mấy câu, thấy cô hoàn toàn không nói gì, anh không khỏi cau mày, sau đó mới cúi đầu nhìn cô.
Vừa nhìn, anh đã thấy Tô Thư Nghi cuộn lại trong lòng anh, cơ thể căng cứng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng gần như có thể rỉ ra máu.
Cố Mặc Ngôn bỗng sửng sốt, vừa rồi bởi vì lo lắng cho Tô Thư Nghi nên anh cũng không để ý tới Tô Thư Nghi đang được mình ôm trong trạng thái như thế nào.
Da thịt trắng nõn hơi đỏ lên vì nhiệt độ cao trong phòng tắm, giọt nước chảy dọc xuống.
Mặc dù không phải là lần đầu tiên Cố Mặc Ngôn đối diện với cơ thể của Tô Thư Nghi, nhưng không biết tại sao, mỗi lần đối diện, dường như anh đều có thể cảm nhận được lực hấp dẫn càng mạnh.
truyện đam mỹ
Không chỉ vậy, lần này thách thức đối với anh càng lớn hơn, bởi vì cơ thể mềm mại của Tô Thư Nghi đang dán chặt lên người anh.
Cho dù anh không cúi đầu thì vẫn có thể cảm nhận được từng đường cong trên người cô.
Trong thoáng chốc, Cố Mặc Ngôn cảm giác trong cơ thể dường như có một đám lửa, càng đốt càng mãnh liệt!
Tô Thư Nghi vốn đã hoảng loạn rồi, nhưng đột nhiên cảm giác được sự thay đổi của cơ thể Cố Mặc Ngôn, cô lập tức bốc khói dữ hơn.
Cô vùng vẫy theo bản năng: “Này… Cố Mặc Ngôn, anh buông em ra…”
Nhưng không ngờ, sự giãy giụa của cô trước mặt Cố Mặc Ngôn lại yếu ớt như thế, chỉ giống như gãi ngứa thôi.
Nói là từ chối, chẳng bằng nói là đang khiêu chiến anh!
Cố Mặc Ngôn gần như không hề nghĩ ngợi, anh đột nhiên dùng sức, đặt Tô Thư Nghi lên vách tường trong phòng tắm.
Ngay lập tức, khoảng cách giữa hai người lại có thêm áp lực vô hình, thậm chí ngay cả sự lên xuống tại lồng ngực khi hít thở của người kia cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
“Cố Mặc Ngôn, anh, anh muốn làm gì…” Tô Thư Nghi không giãy dụa được, chỉ có thể hốt hoảng giương mắt lên nhìn.
Cố Mặc Ngôn không biết rốt cuộc mình đang làm sao nữa, cho dù là câu hỏi mềm mỏng của Tô Thư Nghi thôi, nhưng vào lúc này lọt vào tai anh lại gần như đánh bại chút lý trí cuối cùng của anh!
Anh đột nhiên cúi đầu, ngón tay chậm rãi lướt qua bên eo Tô Thư Nghi, khiến người cô nổi da gà, không ngừng run rẩy.
Anh thấp giọng nói: “Em nói xem anh muốn làm gì?”
Giọng nói của Cố Mặc Ngôn cực thấp, còn trầm thấp gợi cảm hơn so với ngày thường.
Tô Thư Nghi chỉ cảm thấy cơ thể mình càng ngày càng nóng, cô lắp bắp nói: “Đừng… Đừng mà…”
“Tại sao lại đừng?” Cố Mặc Ngôn lại cúi người xuống thêm một chút, đôi môi ngậm lấy vành tai của Tô Thư Nghi: “Lần trước rõ ràng em nói là có thể mà.”
Tai của Tô Thư Nghi vốn đã vô cùng nhạy cảm.
Lúc này, dưới sự trêu chọc của Cố Mặc Ngôn, cô càng không kiềm chế được.
Nhưng tia lý trí cuối cùng của cô vẫn nói cho cô biết…
Không.
Tuyệt đối không được.
Cô không thể làm ra chuyện gì với Cố Mặc Ngôn.
Lần trước ở nhà cũ của nhà họ Cố, quả thật cô đã đồng ý với Cố Mặc Ngôn.
Nhưng bây giờ, tâm trạng của cô đã hoàn toàn khác.
Trước đó cô đồng ý là bởi vì cô cảm thấy tuy là hôn nhân không tình yêu, nhưng dù sao cũng đã kết hôn, cô không ngại có một đứa con với Cố Mặc Ngôn.
Đây cũng là bổn phận làm vợ của cô.
Nhưng hiềm nỗi, bây giờ cô đã không thể nào có suy nghĩ tâm lặng như nước giống vậy nữa rồi.
Bởi vì nhận ra dường như mình đã nảy sinh tình cảm không nên có với Cố Mặc Ngôn, cô không còn dám trao cơ thể mình cho anh nữa.
Cô sợ, sau khi mình trao thân cho anh thì sẽ thật sự đắm chìm, sẽ không thể nào rời khỏi Cố Mặc Ngôn được nữa.
Nghĩ đến đây, cô cố hết sức đẩy Cố Mặc Ngôn ra: “Mẹ đang ở trong phòng, không tiện lắm đâu…”
Cố Mặc Ngôn cụp mắt xuống, ánh mắt mê ly rơi vào đôi mắt trong suốt của Tô Thư Nghi, anh lập tức tỉnh táo hơn rất nhiều.
Không có điều gì khiến người ta mất hứng hơn việc một người đã đắm chìm, nhưng người kia vẫn còn giữ lý trí.
Cố Mặc Ngôn nghĩ rằng Tô Thư Nghi vẫn giống như trước kia, bởi vì chuyện hai năm trước nên vẫn chưa sẵn sàng, anh liền thả lỏng cơ thể mình một chút.
Cố Mặc Ngôn không ngờ, có một ngày mình lại bất lực đến mức phải chịu đựng cảm giác “muốn ăn mà không ăn được” hết lần này đến lần khác như thế.
Đặc biệt là, cô gái trước mặt này luôn có thể kích thích hứng thú của anh.
Được rồi.
Nể mặt cô còn đang bị thương, lần này coi như bỏ qua.
Nhưng anh không có ý để Tô Thư Nghi đi, mà lại đột nhiên ôm lấy eo cô.
Trong ánh mắt hoảng sợ của cô, anh nói: “Yên tâm, anh sẽ không ép buộc phụ nữ, anh chỉ muốn tắm giúp em thôi.”
Loại vòi sen này, nếu Tô Thư Nghi tự tắm thì có thể sẽ khiến vết thương nhiễm trùng.
Tô Thư Nghi vẫn còn đang đỏ mặt: “Không cần, em lau qua là được rồi.”
Nói xong, cô vội muốn chuồn đi, nhưng Cố Mặc Ngôn đã giam cô lại, không cho cô rời đi.
“Xấu hổ cái gì? Cũng đâu phải lần đầu anh nhìn thấy.” Anh thuận miệng nói, sau đó lấy vòi sen xuống, mở lên: “Nếu em lo lắng về anh, vậy thì em cứ yên tâm, anh vẫn có thể kiềm chế được.”
Nói rồi, anh vô cùng tự nhiên bắt đầu giúp Tô Thư Nghi tắm rửa.
Tô Thư Nghi biết tính cách nói một không hai của Cố Mặc Ngôn, dù cô có từ chối thế nào cũng vô dụng.
Vậy là cô chỉ có thể căng cứng người, để mặc anh tắm rửa cho mình.
Nhưng khổ nỗi, lúc bàn tay to lớn của Cố Mặc Ngôn ngao du trên người cô, nhiệt độ ấm áp và hơi thô ráp chạm vào, cô chỉ cảm thấy dường như có vô số dòng điện chạy qua.
Cô phải vất vả kìm nén mới khiến mình không run lên.
Phía Cố Mặc Ngôn còn chịu đựng khó khăn hơn.
Mặc dù ngoài miệng nói khả năng tự chủ của mình tốt, nhưng anh phát hiện, trước mặt Tô Thư Nghi, lần nào sự tự chủ của anh cũng bị khiêu chiến đến ranh giới cuối cùng!
Nhưng dù sao cũng đã đồng ý với cô gái trước mặt rồi, anh chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Cuối cùng cũng xong màn tắm rửa làm khổ lẫn nhau này, Cố Mặc Ngôn cẩn thận lau khô người cho Tô Thư Nghi.
Cảm giác được Cố Mặc Ngôn đang nghiêm túc lau người cho mình, Tô Thư Nghi bỗng chốc thất thần..