Chương 823
Đúng rồi, dường như từ khi biết cô ấy thì anh ta không còn cảm thấy hứng thú với những cô gái khác nữa. Hơn nữa cô ấy cũng mang lại cho anh ta một cảm giác khác biệt so với những cô gái khác.
Chưa từng có một cô gái nào lại khiến anh ta canh cánh trong lòng đến vậy, vì cô vui mà mở lòng, vì cô nhíu mày mà đau lòng, lại cam tâm tình nguyện vì cô mà làm bất cứ chuyện gì.
So sánh với cô, Trình Thu Uyển có xinh đẹp thì sao chứ? Cùng lắm chỉ là một người phụ nữ độc ác khoác lên mình vẻ ngoài diễm lệ mà thôi, cô ta thật sự làm cho anh ta sinh lòng chán ghét.
Còn Trình Thư Nghỉ, mỗi một nụ cười hay cái nhăn mày của cô lại bất giác trở nên hoàn mỹ trong mắt anh ta.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Hà Kim Minh gợi lên thành một nụ cười, anh ta nghĩ dù lần này có thực sự gặp hạn thì anh ta vẫn vui vẻ chịu đựng.
Trình Thu Uyển còn tưởng rằng nụ cười này dành cho cô ta nên càng đắc ý hơn, giọng nói càng trở nên quyến rũ chết người.
“Hà Kim Minh, thực ra năm đó em đã rất hối hận vì không đồng ý với anh. Nhưng mà ban đầu bỏ lỡ để bây giờ chúng ta gặp nhau trong phiên bản tốt hơn, chẳng phải đây là duyên phận giữa chúng ta ư?”
Duyên phận? Hà Kim Minh nhìn Trình Thu Uyển bằng ánh mắt châm chọc, đây phải là sự trừng phạt cho sự bồng bột năm đó của anh ta mới đúng.
Nhưng Trình Thu Uyển lại không nhận ra Hà Kim Minh đang trào phúng cô ta, theo cô ta thấy, ý cười trong mắt Hà Kim Minh rõ ràng là sự mừng rỡ.
“Ngày mốt có một bộ phim điện ảnh mới, nghe nói trailer không tệ, anh có hứng thú đi xem cùng không?” Trình Thu Uyển chủ động mời.
*Xin lỗi, ngày đó anh còn có việc sợ là không có thời gian.” Hà Kim Minh không chút do dự từ chối, anh ta đứng dậy: “Anh còn có việc nên anh về trước đây.”
Trình Thu Uyển không phản ứng kịp, cô ta kinh ngạc nhìn bóng lưng đang dần biến mất trong mắt cô ta của Hà Kim Minh.
Đợi tới khi bóng lưng Hà Kim Minh đã hoàn toàn biến mất Trình Thu Uyển mới hồi thần lại, trên mặt hiện vẻ xấu hổ và giận dữ. Cô †a đã biểu hiện rõ như vậy rồi, tên Hà Kim Minh này đúng là không biết tốt xấu.
Anh ta không nghĩ thử xem lúc đầu là ai dây dưa không dứt chỉ để xin hẹn hò một buổi, bây giờ cô ta tình nguyện cho anh ta mặt mũi thì anh ta lại dám từ chối? Thật đúng là tức chết đi được!
Chắc là tâm trạng hôm nay của Hà Kim Minh không tốt nếu không với phong cách xử sự của anh ta thì bất kể thế nào cũng sẽ không từ chối lời mời của cô ta đâu.
Tuy hai chân tàn tật nhưng cô ta vẫn có tự tin với sức hút của mình. Đàn ông toàn là động vật sống bãng thị giác nên làm sao có thể chịu từ chối một cô gái có gương mặt như cô ta chứ?
Một bên khác, sau khi Trình Thư Nghi về nhà cô lấy văn kiện mà Hà Kim Minh đưa cho xem xét thật kỹ, như thể muốn khắc mỗi một chữ vào trong đầu Trình Thư Nghi hơi kích động khi nghĩ tới buổi phỏng vấn ngày.
mai, cuối cùng cô cũng có thể tự chứng minh sự trong sạch của bản thân rồi. Tuy đã qua năm năm nhưng nó vẫn luôn là cái gai trong lòng cô, cũng là ngòi nổ cho tất cả mọi chuyện trước đây.
Bây giờ cuối cùng cô cũng có thể làm rõ chân tướng rồi.
Lúc này có tiếng đập cửa, Trình Nam Quyền đi tới.
“Gó phải em lại muốn phỏng vấn Cố Thành Vũ không?” Trình Nam Quyền vừa vào cửa đã hỏi Trình Thư Nghỉ gật đầu: “Vâng, ngay ngày mai ạ.”