Chương 761
Nhìn thấy cảnh tượng đó, trong lòng Trình Thư Nghi cảm thấy có chút khó chịu. Cô nhớ Cố Mặc Ngôn ghét nhất là tham gia mấy kiểu tiệc rượu như này, bởi anh sợ ồn ào, bình thường đều tìm lý do để từ chối.
Bây giờ xem ra, chỉ là trước đây chưa gặp được người khiến anh tình nguyện tham gia mà thôi.
Trình Thư Nghỉ cúi đầu cắn căn môi, tự mình dằn xuống cơn khó chịu trong lòng. Cô không thể chỉ vì chút chuyện như vậy mà lại khiến mình bấn loạn tinh thần được.
“Sao thế?” Thấy sắc mặt của Trình Thư Nghi biến đổi, Hà Kim Minh không tránh được có chút bận tâm: “Trong người không khỏe hả?”
“Không có gì.” Trình Thư Nghỉ miễn cưỡng nở nụ cười với anh ta.
Sợ Cố Mặc Ngôn nhìn thấy Manh Bảo với mình sẽ nghỉ ngờ chuyện lần trước Trình Nam Quyền sai người giả vờ làm ba mẹ đi đón Manh Bảo, Trình Thư Nghi cúi đầu nói nhỏ với Manh Bảo: “Manh Bảo, con về phòng đợi mẹ trước nhé được không? Lát nữa mẹ sẽ về với con.”
“Dạ, mẹ không cần về vội đâu, con sẽ ngoan ngoãn ở một mình trong phòng.” Nói xong, Manh Bảo cũng ngoan ngoãn leo xuống ghế, chạy ù đi Sau khi ra khỏi nhà hàng, Manh Bảo lóe sáng mắt, vui vẻ duỗi tay lên làm ra tư thế “Yeah’, trên khuôn mặt đáng yêu còn đang hiện lên nụ cười vô cùng đắc ý.
Xem ra kế hoạch của mình đã thành công rồi, nhất định là mẹ sẽ không biết chuyện để cho ba mẹ gặp nhau mới là mục đích thật sự khiến cậu bé làm loạn muốn tới du thuyền này.
Hơn nữa, ngay cả cậu bé còn không ngờ lại thuận lợi gặp ba như vậy. Vừa nãy cậu bé đã thấy ba mình ngồi ở bên cạnh rồi, nhưng vì sợ mẹ giận nên chỉ có thể làm ra vẻ như không thấy.
Bây giờ mẹ bảo cậu bé quay về, nhất định cũng đã thấy ba rồi!
Thật sự là quá tuyệt vời, chỉ cần ba và mẹ gặp mặt thì tin chắc rằng nhất định sẽ hòa hợp thôi!
Nghĩ đến viễn cảnh ba và mẹ cùng nắm tay mình tản bộ không lâu sau đó, lúc này trong lòng Manh Bảo còn hưng phấn hơn lúc mới nhìn thấy chiếc du thuyền này gấp nhiều lần Bởi vì Cố Mặc Ngôn ngồi đối diện với Trình Thư Nghi, cho nên cũng nhanh chóng phát hiện ra cô.
Không ngờ lại gặp cô ở nơi này, trong đôi mắt Cố Mặc Ngôn thoáng hiện ý cười, nhưng rất nhanh sau đó lại bị cơn tức t đi mất.
Người đàn ông ngồi đối diện với cô là ai thế kia?
Thấy người ngồi đối diện Trình Thư Nghi là đàn ông, còn thỉnh thoảng gắp đồ ăn vào trong bát cho cô, thậm chí còn muốn duỗi tay lau vết tương dính bên mép miệng cô, Cố Mặc Ngôn gần như bóp đến mức sắp gãy xương tay của mình.
Nhưng mà cũng may, Trình Thư Nghỉ kịp thời tránh khỏi bàn tay của anh ta, cũng không cho anh ta thực hiện được ý đồ. Nhưng mà nụ cười ngay sau đó của cô là như nào đây! Là đang thẹn thùng sao! Lẽ nào trước tình huống này không phải cô nên vớ lấy cái đĩa rồi vả thẳng lên mặt người đàn ông đó sao?
Ánh mắt Cố Mặc Ngôn như dao nhọn cứ dán mãi lên người đàn ông trước mắt, chỉ hận không thể từ phía sau lưng người kia nhìn đến chọc thủng một lỗ.
“Sao vậy?” Thấy mặt Cố Mặc Ngôn đang u ám nhìn ra phía sau lưng, Trình Thu Uyển tò mò hỏi, sau đó liền nhìn qua men theo tầm mắt anh Sau khi thấy Trình Thư Nghỉ và Hà Kim Minh, Trình Thu Uyển nở một nụ cười hài lòng.
Không ngờ thẳng oäắt con kia hành động nhanh như vậy, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã thuyết phục được Trình Thư Nghỉ. Chỉ là không biết rốt cuộc hai người đã tiến triển đến bước nào rồi?
Trình Thu Uyển thu lại tầm mắt, cố ý nói với Cố Mặc Ngôn: “Thật không ngờ Thư Nghi cũng ở đây, chắc là đi cùng với bạn trai cô ấy đấy. Nhìn hai người họ thật xứng đôi.”
Thấy sắc mặt Cố Mặc Ngôn sa sâm xuống rất rõ rệt, Trình Thu Uyển lại châm thêm một cây đuốc.