Chương 711

Theo lực của Cố Mặc Ngôn đẩy cô ta ra, Trình Thu Uyển cố ý ngả người ra sau, cả người lập tức lăn xuống cầu thang.

*Thu Uyển!” Nhìn thấy cả người Trình Thu Uyển lăn xuống cầu thang, sau đó nằm bất động trên mặt đất, Cố Mặc Ngôn nhất thời choáng váng.

Anh nhớ lúc đẩy Trình Thu Uyển ra đã khống chế lực của mình rồi mà cơ, sao cô ta có thể ngã xuống được? Lẽ nào vừa rồi mình vẫn dùng lực quá mạnh sao? Nhưng bây giờ Cố Mặc Ngôn cũng.

không còn tâm trí nào nghĩ đến những điều này nữa.

Anh vội vàng chạy xuống đỡ Trình Thu Uyển lên, nhưng Cố Mặc Ngôn phát hiện cô ta đã mất ý thức và ngất đi rồi, hơn nữa trên trán còn có vết máu Cố Mặc Ngôn hoảng hốt, quay đầu lại hét lên với Dương Tùng Đức: “Mau gọi xe cấp cứu!”

Trước đó, khi Dương Tùng Đức nghe Trình Thu Uyển thú nhận với Cố Mặc Ngôn, trong lòng anh ta rất khinh thường. Người phụ nữ này đúng là biết diễn trò, rõ ràng đã làm bao nhiêu chuyện độc: ác, cuối cùng lại nói như thể mình là nạn nhân. Nhưng may là Cố Mặc Ngôn không có ý định chấp nhận cô ta.

Nhưng những gì đang xảy ra bây giờ là sao? Tại sao Trình Thu Uyển lại đột nhiên ngã xuống?

Vừa rồi Dương Tùng Đức cũng luôn chú ý tới hai người họ, anh ta tuyệt đối sẽ không tin rằng sức mạnh của Cố Mặc Ngôn vừa rồi có thể khiến Trình Thu Uyển ngã xuống, lẽ nào là Trình Thu Uyển cốý?

Có lẽ là như vậy thật. Người như cô ta, muốn đạt được mục đích của mình, còn có chuyện gì mà không dám làm nữa. Nói không chừng đây là khổ nhục kế của cô ta đối với Cố Mặc Ngôn.

Dương Tùng Đức đang suy nghĩ về những điều này thì chợt bị tiếng hét của Cố Mặc Ngôn kéo ra khỏi dòng suy nghĩ của mình.

Mặc dù anh ta nghỉ ngờ chuyện này nhưng không thể nói với Cố Mặc Ngôn được. Dù sao ở một mức độ nào đó, anh ta cũng tính là đồng phạm của Trình Thu Uyển, có một số chuyện anh ta thật sự không thể tìm ra lý do để giải thích với Cố Mặc Ngôn.

“Vâng.” Dương Tùng Đức trả lời rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi đến bệnh viện. Cứ nên đưa Trình Thu Uyển đến bệnh viện trước đã, bất kể có phải là cô ta có cố ý hay không thì bây giờ cô ta cũng đang bị thương thật, dù sao đó cũng là một mạng người Hơn nữa nếu cô ta xảy ra chuyện gì, anh ta cũng không biết làm sao để tìm được bố mẹ mình Không lâu sau, tiếng xe cứu thương đã vang lên ở dưới lầu. Cố Mặc Ngôn vội vàng giúp nhân viên cấp cứu của bệnh viện đưa cô †a lên cáng, sau đó cùng đi đến bệnh viện.

Cho dù thế nào, chuyện này cũng có trách nhiệm của anh, vẫn nên đảm bảo an toàn cho tính mạng của Trình Thu Uyển trước đã. Chuyện ra nước ngoài tìm Tô Thư Nghỉ chỉ có thể gác lại.

Sắc mặt Cố Mặc Ngôn căng thẳng đợi ở bên ngoài phòng phẫu thuật.

Bây giờ, một mặt anh lo lắng cho sự an nguy của Trình Thu Uyển, cầu mong cô ta sẽ không xảy ra chuyện gì, nếu không thì e rằng anh cũng không thoát khỏi trách nhiệm Mặt khác, chuyện của Tô Thư Nghỉ càng khiến anh lo lắng hơn.

Bây giờ cô đang ở đâu, đã đến Mỹ chưa? Anh nên đi đâu tìm cô đây? Nếu như tìm được rồi mà Tô Thư Nghỉ vẫn khăng khăng muốn ly hôn với anh thì làm sao? Anh phải làm gì mới có thể giữ cô lại đây?

Cố Mặc Ngôn hận không thể lập tức đi tìm Tô Thư Nghi quay về, sau đó giữ cô bên cạnh mình cả đời, không để cô rời xa anh nửa bước, cảm giác nhớ nhung nhưng không thể gặp như bây giờ sắp làm anh phát điên lên rồi. Nhưng anh không thể, Trình Thu Uyển vẫn còn đang trong phòng phẫu thuật, anh không thể bỏ đi một cách vô trách nhiệm như vậy được.

Ngay khi sự kiên nhẫn của Cố Mặc Ngôn sắp cạn kiệt, đèn trong phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt. Nhìn thấy bác sĩ bước ra, Cố Mặc Ngôn lập tức bước đến hỏi thăm tình hình của Trình Thu Uyển như thế nào rồi?

Nhưng biểu cảm của bác sĩ lại có vẻ nặng nề: “Anh là người nhà của bệnh nhân?”

“Tôi là bạn của cô ấy.” Cố Mặc Ngôn trả lời, trong lòng loáng thoáng có một dự cảm chẳng lành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play