Chương 708
Anh tức tới mức thở hổn hển, đi qua đi lại hai vòng rồi đạp một phát lên bàn làm việc. Chỉ nghe “rầm” một tiếng lớn, tất cả giấy tờ và đồ trang trí lập tức rơi vãi đây đất.
Cố Mặc Ngôn cố gắng bình ổn tâm trạng của mình, sau đó nhớ tới lời Trình Nam Quyền vừa nói với mình. Anh ta nói anh ta là anh trai của Tô Thư Nghỉ, hơn nữa chữ ký trên đơn xin ly hôn được gửi tới là Trình Thư Nghi, đây rốt cuộc là sao?
Cố Mặc Ngôn lúc này như ruồi mất đầu, không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Chỉ trong một buổi chiều, sao anh lại cảm thấy tất cả mọi chuyện đều khác với những gì mình biết vậy?
Nghĩ tới đây, Cố Mặc Ngôn gọi điện cho Dương Tùng Đức, muốn bảo anh ta đi điều tra chuyện này.
Lúc này Dương Tùng Đức đang ở chỗ Trình Thu Uyển.
“Gái gì!? Anh tôi lại cứu Tô Thư Nghi nữa ư!” Nghe thấy lời Dương Tùng Đức nói với mình, Trình Thu Uyển cảm thấy cả người như phát điên. Lẽ nào đây chính là ý trời, bởi vì Tô Thư Nghỉ mới là em gái ruột của Trình Nam Quyền, cho nên ông trời mới sắp xếp để lần nào Trình Nam Quyền cũng kịp thời cứu được Tô Thư Nghi như thế.
Trình Thu Uyển siết chặt lòng bàn tay mình, trên mặt đầy vẻ hung ác. Tô Thư Nghị, tại sao lần nào cô cũng may mắn như vậy!
“Tôi đã làm theo lời cô nói rồi, mợ chủ được cứu cũng là chuyện bất ngờ, bây giờ cô thả ba mẹ tôi ra được chưa?” Dương Tùng.
Đức nôn nóng nói. Ba mẹ đã bị Trình Thu Uyển bắt đi mấy ngày ‘ũng không biết bây giờ thế nào nữa?
“Đều làm theo những gì tôi nói?” Trình Thu Uyển tức quá hóa cười, sau đó thét lên với Dương Tùng Đức: “Nói thì hay lắm, nhưng anh đã thành công lần nào chưa! Muốn tôi thả ba mẹ anh ra à, nằm mơ đi!”
“Trình Thu Uyển cô…” Dương Tùng Đức vô cùng tức giận, đang định cãi cọ với Trình Thu Uyển thì đột nhiên nghe thấy chuông điện thoại mình vang lên. Lấy điện thoại ra nhìn, Dương Tùng Đức phát hiện là Cố Mặc Ngôn gọi điện cho mình.
Lúc đang do dự có nên nghe hay không, Trình Thu Uyển cướp lấy điện thoại anh ta. Nhìn thấy là Cố Mặc Ngôn gọi tới, Trình Thu Uyển lại đưa điện thoại cho Dương Tùng Đức: “Nghe, mở loa ngoài.”
“Trình Thu Uyển, cô lại định làm gì nữa!?” Trực giác Dương Tùng.
Đức thấy không phải chuyện tốt.
“Bảo anh nghe thì nghe, không muốn ba mẹ anh sống nữa phải không?” Trình Thu Uyển đe dọa Dương Tùng Đức.
Dương Tùng Đức trừng Trình Thu Uyển đầy căm hận, sau đó chỉ đành bất đắc dĩ nghe máy.
Dương Tùng Đức vừa nghe máy đã nghe thấy Cố Mặc Ngôn nói nhanh chóng với giọng điệu gấp gáp: “Dương Tùng Đức, tôi không cần biết giờ cậu đang làm gì, bỏ tất cả việc trong tay cậu xuống, giúp tôi điều tra ngay xem Tô Thư Nghỉ giờ đang ở đâu, còn cả Tô Thư Nghi và Trình Nam Quyền nữa, rốt cuộc có quan hệ gì”
Nghe tới đây, Trình Thu Uyển lộ vẻ mặt suy tư, ra hiệu Dương Tùng Đức cúp máy.
“Vâng, cậu Cố, tôi sẽ điều tra ngay.” Sau khi đồng ý, Dương Tùng Đức liên cúp máy, sau đó nhìn Trình Thu Uyển.
Suy nghĩ một chút, trong lòng Trình Thu Uyển lại có ý tưởng, sau đó nói với Dương Tùng Đức: “Lát nữa anh báo cáo với Cố Mặc Ngôn theo như những gì tôi nói, nếu không tôi không dám bảo đảm tính mạng của ba mẹ anh đâu.”
Hết cách, Dương Tùng Đức chỉ đành đồng ý với Trình Thu Uyển.
Ngay sau đó, Dương Tùng Đức đã trở lại văn phòng của Cố Mặc Ngôn.