Chương 660
“Em nghe lời anh bỏ đứa bé đi, được không? Sau này, hai ta sẽ vẫn có con của mình. Anh nhất định sẽ thương yêu nó.
Chúng ta sẽ có một gia đình hạnh phúc vẹn tròn. Anh sẽ…”
“Anh vấn không tin eml” Tô Thư Nghi giận dữ đẩy Cố Mặc Ngôn ra, vừa khóc vừa nói: “Tại sao anh không chịu tin lời em nói? Lúc đó Trình Nam Quyền đã cứu được em rồi.
Em thật sự không bị xâm hại.”
Nhìn Tô Thư Nghi khóc lóc thảm thương, Cố Mặc Ngôn cũng đau thắt lòng. Anh muốn tin lời Tô Thư Nghỉ hơn bất cứ ai.
Chẳng lẽ anh lại muốn tin rằng vợ mình đã bị người khác xâm hại hay sao?
Nhưng nghĩ tới đoạn video mà Cố Thành Vũ cho mình xem, và cả những lời bác sĩ và Trình Thu Uyển đã nói, làm sao anh tin được rằng Tô Thư Nghỉ không bị xâm hại đây?
“Thư Nghi, anh sẵn lòng tin em, anh thật sự sẽ không ghét bỏ em.” Cố Mặc Ngôn định ôm Tô Thư Nghi vào lòng. Anh tưởng Tô Thư Nghi sợ anh sẽ xa lánh cô nên mới khăng khăng nói mình không bị xâm hại.
Nghe ngoài miệng thì Cố Mặc Ngôn nói tin tưởng mình, nhưng trong lòng lại khẳng định mình đã bị người khác xâm hại, trái tim Tô Thư Nghi bỗng dâng trào giận dữ, cùng với đó là cõi lòng đầy hờn tủi.
Chẳng lẽ anh tin tưởng Trình Thu Uyển đến vậy ư? Chỉ cần đó là lời Trình Thu Uyển nói, thì hình như anh chưa bao giờ nghi ngờ.
Nước mắt Tô Thư Ngh tuôn như mưa. Cô đẩy Cố Mặc Ngôn ra, òa khóc: “Anh nói một đằng nghĩ một nẻo. Nếu không ghét bỏ em, tại sao bao ngày qua anh không chạm vào em?”
Nghe Tô Thư Nghỉ nói vậy, Cố Mặc Ngôn càng chắc chắn với suy nghĩ của mình. Thì ra Tô Thư Nghi thật sự sợ mình sẽ xa lánh vì cô bị người khác xâm hại.
Xót thương Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn đưa tay ra định lau nước mắt cho cô: “Thư Nghỉ, chuyện này không phải lỗi của em.
Em đừng nghĩ ngợi nhiều. Anh sẽ không vì chuyện này mà rời xa em. Trước đó không chạm vào em là vì anh… anh…”
Cố Mặc Ngôn không biết phải nói thế nào với Tô Thư Nghi. Quả thực anh có bị sự việc đó gây ảnh hưởng, nhưng nhất quyết không phải vì chê bai cô, mà là vì anh tự trách mình. Tự trách bản thân mình đã không bảo vệ được cô.
“Anh làm sao? Trong lòng anh vần canh cánh chuyện này đúng không?” Thấy Cố Mặc Ngôn ấp a ấp úng không nói nên lời, Tô Thư Nghi càng suy sụp. Xem ra, Trình Thu Uyển đã đạt được mục đích rồi.
“Tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của Trình Thu Uyển. Cô ta cố tình nói với anh như vậy. Cô ta muốn làm cho anh hiểu nhầm emI” Tô Thư Nghỉ vội vàng giải thích với Cố Mặc Ngôn. Nước mắt cô tuôn trào: “Tại sao anh cứ không chịu tin em? Tại sao lại để cho cô ta đạt được mục đích?”
“Những chuyện này liên quan gì đến Trình Thu Uyển?” Cố Mặc Ngôn không hiểu tại sao Tô Thư Nghi lại đột nhiên nhắc đến Trình Thu Uyển.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Tô Thư Nghi nhìn Cố Mặc Ngôn, hỏi: “Có phải Trình Thu Uyển nói cho anh biết chuyện em bị người ta làm nhục không?”
“Thu Uyển không có ác ý đâu.” Tưởng là Tô Thư Nghi hiểu lâm Trình Thu Uyển cố ý chia rế quan hệ giữa bọn họ, Cố Mặc Ngôn giải thích cho Trình Thu Uyển: “Cô ấy chỉ đồng cảm với cảnh ngộ của em nên mới nói cho anh biết tình cảnh mình nhìn thấy lúc tới cứu em, chứ cô ấy không cố ý nói những chuyện đó. Lúc nhắc đến những chuyện đó, cô ấy còn khóc rất đau lòng.”
“Cô ta vốn chỉ lừa gạt anh thôi, cô ta muốn để anh hiểu lầm em, muốn phá hoại tình cảm giữa chúng ta.” Nghe Cố Mặc Ngôn nói thay cho Trình Thu Uyển, trong lòng Tô Thư Nghỉ càng sốt ruột, sao Cố Mặc Ngôn có thể tin lời Trình Thu Uyển nói?